Lôi Y có nước da trắng muốt, trắng còn hơn cả con gái. Ngũ quan sắc nét, hoàn chỉnh. Đôi mắt lạnh nhạt không thèm để ý đến cô ta. Lạnh lùng đến khó tả.
Khả Quỳnh vừa định ngồi xuống thì bỗng Lôi Y đặt tay lên ghế như muốn đỡ cả thân mình, tay còn lại đặt dưới bàn. Sau đó là một tiếng rầm nhỏ vang lên. Lớp đã vốn im lặng nên khi tiếng động vang lên thì liền được chú ý.
Khả Quỳnh không biết diễn tả cảnh tượng đó như thế nào. Nó có chút gì đó huyền huyễn, ảo ảnh lắm!
Hoàng My chui từ trong gầm bàn ra với chiếc kính của Khả Quỳnh trên tay. Tươi cười rồi trả lại cho cô ta. Khả Quỳnh cầm lấy, cô ta thẹn nên chỉ biết đứng đờ ra đó.
- Có sao không?
- Em đương nhiên là không sao. Anh có đau tay không?
- Không đau.
Hoàng My ngồi lên ghế rồi cầm tay của Lôi Y xoa xoa. Vừa nãy cô suýt đập đầu vào cạnh bàn, may là cậu đưa tay ra đỡ cho cô. Tiếng rầm nhỏ kia là tiếng tay của Lôi Y đập vào cạnh bàn, chắc là đau lắm.
- Có chuyện gì vậy?
Giáo viên nghe thấy tiếng thì cũng giật mình mà quay xuống. Xa như thế thì chắc là vị tổ tông kia có chuyện rồi, cô ta vẫn còn muốn giữ mạng mình đấy.
- Thưa cô, Lôi Y ca ca bị thương. Em đưa anh ấy xuống phòng y tế!
Hoàng My lợi dụng luôn lý do này để trốn học. Dù gì cô cũng lười phải diễn một học sinh chăm ngoan trước mặt Lôi Y.
Giáo viên nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/566998/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.