Lâm Hoà cô nói...là ai vậy?
Không khí bỗng âm trầm hơn hẳn, Hoàng My nằm yên như kiểu bị liệt, nhắm mắt dưỡng thần nên không nhận ra gương mặt của Dư Hàn có phần lạnh lẽo hơn.
- Lâm Hoà...? Tôi có từng nói Lâm Hoà nào sao?
Hoàng My nheo mắt, dường như đang cố nhớ ra gì đó. Lâm Hoà là ai? Cô có quen sao?
Dư Hàn thu tất cả vào tầm mắt, chỉ lẳng lặng gật đầu rồi tiếp tục gọt trái cây.
Không ai (Ngoài chúng ta) biết được, Đoàn Huy đã chuẩn bị cho một kế hoạch mới. Rất nhanh thôi, mọi thứ sẽ thay đổi...
Sau khi đã nghỉ ngơi đủ thì Hoàng My trở về nhà, hôm nay cha mẹ Thời vẫn chưa đi công tác về, bác quản gia chắc cũng đã đi mua đồ ăn, mấy cô hầu thì cũng đã về hết rồi, trong nhà chỉ còn mỗi mình Hoàng My.
Cô đang ngồi trên sofa ăn bánh, xem phim thì bỗng xuất hiện một cái bảng trước mặt, thật giống bảng điều khiển của hệ thống.
Tri kỉ của cô đang phân vân giữa việc nên mua váy hay mua giày. Hoàng My hơi nhướng mày, mua quà cho mẹ sao? Hay tri kỉ của cô có bạn gái rồi???
Cô cũng chẳng để ý, chọn đại là mua váy. Dù gì nguyên chủ chỉ mong muốn gặp được tri kỉ chứ có bảo phải yêu đương hay cưới xin gì đâu, cô cứ vác cái thân xác đi tìm bản mặt của anh ta là được.
Một lúc lâu sau, tiếng chuông cửa vang lên, Hoàng My tưởng là bác quản gia về nên mau chóng thu dọn hiện trường rồi chạy ra mở cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/566952/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.