*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng hôm sau, tin tức Dung Xuyên công tử bị chém đầu đã lan khắp kinh thành. Người dân đồn thổi mọi thứ lý do về việc này nhưng ai biết được rằng, chỉ vì viết thư khen nhầm người mà bị hoàng đế chém thì đúng là ngu ngốc.
- Tuyết rơi rồi! - Hoàng My ngồi trên giường hớn hở nhìn ra cửa sổ.
- Nương nương nên mặc thêm áo ấm để tránh bị nhiễm phong hàn! - Các nha hoàn rất lo lắng cho thân thể của hoàng hậu mà tấp nập chạy qua chạy lại.
- Nương tử của ta! Ngươi cũng dám động?! - Đoàn Huy mặt hằn tơ máu ngồi trên Long sàng nhìn Khang Dung Xuyên bị trói trước mặt.
- Chém!
Sân tuyết trắng nhuốm một màu đỏ tươi, những giọt máu không kịp nghe lời trăn trối của Dung Xuyên. Tuyết rơi thật đẹp...nhưng cũng thật đau lòng.
...____________________...
Mùa đông vẫn đang diễn ra với cái lạnh giá rét, Hoàng hậu một nước vẫn luôn chùm chăn nằm trong phòng không muốn ra ngoài. Hoàng thượng cũng chẳng quan tâm mà còn khuyến khích Hậu ngủ nhiều hơn nữa. Riết rồi hoàng cung dưới triều vua Trọng Thần lung tung hết cả lên.
Vào một buổi chiều tuyết rơi như thường ngày, Hoàng My lại ngồi chống cằm bên cửa sổ ngắm tuyết.
- Thật mệt mỏi! - Hoàng My than thở.
- Nàng có vẻ rất nhàn rỗi. - Đoàn Huy từ ngoài đi vào.
- Không có việc làm! Nhưng chàng đến đây làm gì? - Cô liếc qua nhìn anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/566887/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.