*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Tôi chỉ thấy Hoàng My bị thương nên vào xem thử thôi. - Cường Quân lùi ra sau vài bước, kiên định nói.
- Cảm ơn! Anh đi được rồi! - Đoàn Huy trực tiếp mở cửa đuổi người.
Cường Quân: "..." Nhanh gọn vậy à?!
- Được rồi! Nhờ anh chăm sóc em ấy! - Cường Quân không chịu nổi áp bức của căn phòng nên chuồn nhanh.
Sau khi thái tử cao quý kia đi rồi thì Đoàn Huy quay lại công cuộc lau người cho cô. Anh nghiêng người cô dựa vào ngực mình, chiếc khăn bông thấm nước từ từ lướt trên làn da mềm mại.
Cả người Hoàng My đã được Đoàn Huy lau sạch sẽ(Úi dồi ôi!! Đừng nghĩ bậy nha các con dân trong sáng của ad!!!),anh nhẹ nhàng ôm người cô đặt xuống giường.
Đôi mày nhíu chặt, Hoàng My như cảm thấy khó chịu khi rời ra mà bấu chặt vạt áo của Đoàn Huy làm anh suýt ngã. Đoàn Huy chật vật mãi mà không kéo được bàn tay nhỏ đang nắm áo mình ra, cô nắm chặt vạt áo anh không buông làm anh phải nằm xuống bên giường để cô có chỗ mềm mà dựa.
Nằm bên cạnh Đoàn Huy, đầu nhỏ của cô tìm được chỗ ấm áp mà dụi dụi vào ngực anh, lông mày dãn ra, bàn tay nắm chặt cũng lỏng lẻo. Đoàn Huy thở hắt ra một hơi.
Mặc kệ cục bột to xác trong lòng mình, anh hơi nghiêng người để búng tay biến chiếc khăn bông và bát nước ấm trở về như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/566872/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.