*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Đúng là không qua mắt được cô mà! - Chi Linh cười cười cho qua.
- Vì chỉ có Đoàn Huy biết tôi thích uống trà gì nhất thôi...! - Hoàng My hơi nghiêng đầu, rũ mi mắt, đặt chum trà bên cạnh chum rượu.
- Hai người rất thân thiết nhỉ...? - Chi Linh vẫn nở nụ cười, rót một chút trà vào chum rỗng.
- Ừ...! Bao nhiêu lâu rồi...?! Tôi cũng chẳng nhớ nữa...! - Hoàng My câu lên nụ cười nhàn nhạt. cầm chum trà vừa được rót một nửa kia, đổ vào chiếc chum còn một nửa rượu bên cạnh.
Từng giọt trà ô long hòa vào men rượu. Rượu từ một màu trong suốt cay nồng dần được trộn vào màu sắc nâu trở thành một màu nâu trong, thấp thoáng màu rượu. Trong chiếc chum đó như chứa chan tất cả nỗi sầu muộn cay đắng của rượu, sự hạnh phúc thoải mái của trà tạo nên hai thứ xúc cảm lạ thường của con người. Hơi men của rượu được hòa vào thoang thoảng mùi lá của cây Camellia sinensis* tạo nên một mùi không xác định như cảm xúc của một con người đang yêu.
*Cây Camellia sinensis: là loài cây mà lá và chồi của chúng được sử dụng để sản xuất trà (đừng nhầm với cây hoa trà).
Ánh mắt cô phức tạp nhìn chiếc chum đựng trà không ra trà, rượu không ra rượu kia. Chi Linh cũng phần nào hiểu được sự cay đắng, sầu bi nhưng ấm áp, thoải mái được thu nhỏ lại trong chiếc chum nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/566847/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.