*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoàng My cũng chẳng quan tâm mấy vì vốn dĩ cô có được "hưởng" một tí hàn khí nào đâu. Hàn khí chỉ phóng vào cả đấu trường nhưng lại biết tránh cô ra mà.
- Công chúa vẫn chưa được an toàn. Thần có thể ở đây bảo vệ người không?! - Đoàn Huy híp mắt cười nhưng hàn khí xung quanh vẫn không giảm.
- Sao cũng được. - Cô lười biếng nói nhưng vẫn phải giữ hình tượng dịu dàng và gia giáo.
Câu nói của cô làm hàn khí trong đấu trường giảm không phanh. Các trưởng lão, khán giả và trưởng môn hơi khó thích ứng nhưng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thế là suốt mấy trận đấu Đoàn Huy cứ kè kè bên cạnh Hoàng My làm những người thi đấu hơi lo sợ khiến cho trận đấu chán đến không thể chán hơn.
Càng ngày càng chán nên cô ngước lên nhìn trời. Nhận ra trời đã xế chiều từ lúc nào, cô mới nhìn sang anh thanh niên đứng bên cạnh mình.
- Anh tua nhanh thời gian?! - Cô chống cằm, nghiêng đầu hỏi.
- Để cho bảo bối đỡ buồn chán thôi. - Anh nhìn cô cười.
Cô gật đầu rồi nhìn hai người đang đấu nhau trên kia. Nãy giờ nhìn sàn đấu mà hồn cô bay đi đâu nên cũng chẳng để ý là thời gian được tua nhanh đi.
Trưởng môn và các trưởng lão thấy cái kiểu đối xử của người thanh niên tóc trắng được gọi là Mạc tể tướng kia với Hoàng My công chúa lại khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/566835/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.