*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Anh trai của cô cũng thoát ra khỏi thân xác mà về Minh giới cai quản, để lại người anh của nguyên chủ với những kí ức như có như không mà tiếc thương người em gái thật sự đã ra đi của mình. 
Bỗng nhiên màn hình đen kịt, cô nhìn thấy thế thì định bảo anh tắt đi nhưng màn hình sáng trở lại. 
Trong màn hình là một người đàn ông cao niên nhưng vẫn giữ được nét đẹp trai đang đứng trong nghĩa trang quốc gia nhìn chằm chằm vào tấm hình cô gái đang cười trên một bia mộ sang trọng. 
*Hôm nay ta thức dậy cũng như thường nhật*. 
*Thấy thanh xuân ngày nào bỗng dưng trở lại*. 
*Em soi gương cười duyên chẳng còn thấy đâu những vết đồi mồi*. 
*Mặc một chiếc váy xinh* 
*Ngồi chờ anh về*... 
Giọng hát của người đàn ông vang lên cùng những giọt nước mắt rơi xuống hòa vào những giọt mưa 'lách tách' rơi xuống mảnh đất trên nghĩa trang. 
- Nửa đời người trôi qua rồi, anh sẽ đến với em nhanh thôi. - Dương Bình đưa tay chạm vào mặt cô gái trong tấm hình đã mòn theo năm tháng. 
Sáng hôm sau, báo chí đưa tin Hào tổng ngày xưa qua đời trước bia mộ của ảnh hậu Minh Hoàng My quá cố. 
Cô nhìn màn hình mà rất bất ngờ, cả người cô thả lỏng dựa vào ghế sofa mà nhìn vào khoảng không. 
Đoàn Huy càng nhìn màn hình thì ý tức giận càng lớn hơn. Bây giờ anh chỉ muốn nhảy vào lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/566821/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.