Lời nói của Hắc Viên rất rõ ràng. Hắn là đang ám chỉ định tội của Hắc Thành.
Ở trong Hắc Gia thì chẳng có cái được gọi là tình nghĩa. Nhớ đó, đứa em trai duy nhất cùng chung mẹ của Hắc Viên bị đám anh em họ hàng hãm hại. Sau cùng bị bọn chúng đẩy từ sân thượng xuống chết 1 cách thê thảm. Vậy mà ba hắn cũng chẳng quan tâm một chút gì cho đứa con trai của ông ta. Đơn giản ông ta chỉ nói rằng.
- Thu dọn mai táng.
Từ khi Hắc Viên lên làm người thừa kế. Hắn giải quyết tất cả lũ cặn bã đó. Và một trong số những người có liên quan tới cái chết của em trai hắn cũng liên quan tới Hắc Thành. Hắn không bỏ qua cho bất kì ai.
Biết rằng Hắc Viên sẽ không tha cho mình. Hắc Thành vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho ba anh ta cầu cứu. Hắc Viên đứng đó, khóe miệng nhếch lên tàn nhẫn. Sau một hồi loay hoay, Hắc Thành nhận được câu trả lời của ba mình thì sững người. Phải nói Hắc Gia quá nhiều con cháu. Mất đi một đứa cũng chẳng sao. Chiếc điện thoại trên tay Hắc Thành rơi xuống đất. Anh ta mất thăng bằng ngã về phía sau.
- Sao hả? Có phải ba của chúng tuyệt tình đúng không? Năm đó Hắc Lệ chết, ông ta cũng không quan tâm. Vì lí do gì mà phải quan tâm tới mày?
- Không... không phải...
- Em trai cùng chung mẹ của tao ở dưới đó rất buồn và căm phẫn. Mày... hãy xuống tạ lỗi với nó đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-tan-cung-cua-su-so-hai/3066972/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.