- Ai? Mau ra đây!
Không ngờ tai của Hắc Viên lại thính đến vậy. Cơ thể của Ngọc Ly run run lấp sau tảng đá. Mà Hắc Tước lại ở phía sau của cô. Bước chân của Hắc Viên vang lên rồi từ từ tiến lại gần về phía này.
Chỉ cần hắn bước thêm nữa thôi... chắc chắn có thể phát hiện ra cô. Nhưng, đột nhiên bước chân của Hắc Viên dửng lại. Mà Hắc Tức phía sau cô đứng dậy từ lúc nào. Anh đi về phía Hắc Viên để hắn không phát hiện ra cô đang ở đó.
- Làm gì ở đây? Theo dõi tao sao?
- Hắc Viên.... thả họ ra ngay! Ai cho phép mày động tới Minh Hiểu Nam và Tuệ Nhất Vô!
- Không phải tất cả do mày hạ độc họ sao?
Thoáng chốc, khóe miệng của Hắc Tước nhếch lên một đường cong đầy ẩn ý. Gió biển thổi vào ngày một to nên Ngọc Ly không thể nghe rõ được cuộc trò chuyện của họ. Khi cô lén nhìn về phía bên đó. Phát hiện Hắc Viên đang dồn Hắc Tước về phía eo biển.
Trên tay Hắc Viên cầm một khẩu súng đen đã được hạ chốt an toàn. Hắn chĩa thẳng nòng súng vào giữa trán của Hắc Tước.
- Hắc Viên... mày biết đấy. Dù mày có bắn tao thì tao cũng không chết đâu. Chỉ là... gây ra hiểu lầm thôi.
- Thẩm! Tao phải gọi mày như vậy đúng không? Thật không ngờ mày lại sống dưới thân phận của Hắc Tước bao năm nay mà tao không biết. Lại còn dám tiếp cận cô ấy..
Thẩm thản nhiên nhìn chằm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-tan-cung-cua-su-so-hai/3066927/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.