Chẳng mấy chốc trời đã sáng, Thẩm Anh Vi lười biếng nằm trong lòng Hoắc Thiếu Dực không muốn dậy. Ánh mặt trời ngoài kia chiếu vào khiến cô phải áp mặt vào lồng ngực của anh để tránh đi.
"Vi Vi, dậy ăn sáng nào." Hoắc Thiếu Dực vỗ lưng cô, nhưng có làm thế nào cô cũng không chịu. Hoắc thiếu buồn cười, đẩy chăn sang một bên rồi ôm cô gái nhỏ lên.
Anh giúp cô rửa mặt đánh răng thay quần áo xong cô mới chính thức dậy lần nữa, ngồi trước bàn trang điểm giúp Thẩm Anh Vi buộc tóc.
Hoắc Thiếu Dực đúng là hơi bối rối trong khoản này, cứ làm tóc cô loạn hết lên, buộc được một xíu lại lỏng lẻo rơi ra.
Thẩm Anh Vi chống tay lên bàn nhìn anh không chớp mắt, lúc thấy anh nghiên cứu vòng buộc tóc của mình như nghiên cứu hạng mục công ti lại khiến cô buồn cười.
Giúp cô xong, phòng bếp dưới nhà đã chuẩn bị sẵn đồ ăn sáng. Nhìn trên bàn đầy các món ăn, Thẩm Anh Vi múc một muỗng cháo thịt gà trong chén mình, đúng là rất ngon.
Nghe nói Hoắc Thiếu Dực rất kén ăn nên đầu bếp trong nhà không biết đã bị đổi đi bao nhiều người, mãi đến bây giờ mới có đầu bếp hợp ý anh.
Lại để ý anh một chút, phát hiện ông xã không hề động đến mấy món trên bàn. Anh chỉ cầm một tờ báo khá lớn, bên cạnh còn đặt một chút văn kiện, bên kia là tách cà phê đen đang bốc khói.
Thực ra Hoắc Thiếu Dực không có thói quen ăn sáng, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-phu-nhan-tong-tai/2971944/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.