Bên phía Thẩm thị gấp đến sắp bệnh, không ngờ lại có tên nội gián nào đó dám chạy vào đây ăn cắp văn kiện.
Mà người đó hiển nhiên phải rất quen với tổng công ti, lại có chức có quyền nên mới có thể đi lên tầng cao nhất của trụ sở để ăn cắp.
Không biết ai cho tên đó lá gan lớn đến thế.
Thẩm Tuấn Hùng tức giận đập bàn. Ông dồn rất nhiều tâm huyết vào một lần đầu tư này, thế mà lại để xảy ra chuyện vào thời khắc mấu chốt.
Vốn dĩ cuộc khủng hoảng tài chính đã khiến cho nhiều công ti rơi đài, Thẩm thị không mạnh bằng Hoắc thị, không thể đứng vững như trụ trời giống Hoắc gia.
Bên bọn họ tổn hại không ít, nên lần đầu tư này chính là dồn rất nhiều tâm huyết cùng vốn liếng. Thế mà sau một đêm lại để xảy ra sự kiện khiến người ta đau đầu đến mức này.
Đương nhiên chỉ với đó không thể khiến Thẩm gia rơi đài như những công ti nhỏ khác, nhưng nó vẫn bóc đi của Thẩm thị một lớp da bên ngoài, ảnh hưởng không ít đến sau này.
Và cũng may là ông đã nhanh chóng cho người phong tỏa tin tức, tạm thời chưa lộ ra việc Thẩm thị bị mất văn kiện, chỉ tìm cách để thu về những gì có thể về được, giảm tổn hại đến mức thấp nhất, và cũng để tìm ra tên đáng chết nào dám đi làm việc này.
Thẩm Tuấn Hùng nghĩ mãi chưa ra, ai lại làm ra việc vi phạm quy tắc đạo đức nghề nghiệp thế này. Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-phu-nhan-tong-tai/2971887/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.