Hoắc Thiếu Dực nửa lừa nửa kéo cô về thành phố A, không thể để cô ở mãi bên này được.
Đợi vài hôm nữa không đi học hoặc học không kịp chương trình cô sẽ mắng anh.
Lúc về hai người đi bằng phi cơ riêng của nhà họ Hoắc, Thẩm Anh Vi nằm nhoài trên đùi anh, để anh tết tóc cho mình.
Dạo gần đây Hoắc thiếu gia đã học thêm được một loại hình mới, chính là tết tóc cho vợ yêu của mình.
Anh vừa nhìn video hướng dẫn vừa cẩn thận tết tóc.
Mà không hiểu làm sao lần nào sản phẩm ra lò cũng xấu không nỡ nhìn thẳng.
Chẳng biết thiên phú hằng ngày của anh đi đâu rồi, bình thường Hoắc thiếu gia học một biết mười, học mười biết trăm, có thể tự tin vỗ ngực là không có gì không làm được.
Thế mà lúc nhìn mái tóc của vợ anh không dám đứng lên nhận đó là của mình.
Vì để phục vụ cho việc này, hai tay Hoắc thiếu gia dạo này toàn là nơ buộc tóc, hồng hồng vàng vàng, xanh xanh đủ không thiếu thứ gì.
Thẩm Anh Vi thỉnh thoảng lại nâng mắt lên cười trộm anh xã nhà mình.
Tổng giám đốc mặt lạnh gì chứ, tại mấy người đó chưa thấy bộ dạng đáng yêu thế này của Hoắc Thiếu Dực thôi.
Nhưng nếu như vậy, mấy người ở công ti họ sẽ chọn cách không biết, cứ để Hoắc tổng lạnh lùng kiêu ngạo sống mãi trong lòng bọn họ đi. Đừng ai tạo thêm tổn thương nữa.
Chẳng mấy khi hai người được lúc thảnh thơi như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-phu-nhan-tong-tai/2971874/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.