Lại một bức thư màu hồng trông giống thư tình xuất hiện, nó không khác gì bức mà Thẩm Anh Vi vừa vứt đi hồi sáng.
Ánh mắt cô trầm xuống, nhìn xung quanh lớp học một vòng, thấy những sinh viên khác không phải đang làm bài thì là ngồi nói chuyện với nhau, không thấy ai đáng nghi hết.
Thẩm Anh Vi cũng tự biết bản thân không có con mắt nhìn thấu lòng người sắc bén như của ông xã nhà mình. Cô hạ tầm mắt xuống, cầm bức thư đó lên rồi một lần nữa ném vào thùng rác.
Ninh Diệu Diệu vẫn không có ý kiến gì, dù sao Thẩm tiểu thư cũng có gia đình rồi, nếu cô ấy mở thư ra xem hay cất vào cặp thì cô ấy mới thấy có vấn đề.
Nhưng hai bạn học ngồi ở phía bên kia lại không nghĩ vậy, thấy ngày nào bạn học Thẩm nhà mình cũng được người ta yêu mến như vậy thì không khỏi buông lời chọc ghẹo.
"Ây da, lại có thư hả? Không biết ai mà kiên trì quá vậy."
"Nếu tôi mà là Anh Vi thì tôi đã sướng đến mức lăn lộn trên đất rồi."
Ôn Hiên - cậu con trai ôm trái tim hồng rực mộng mơ hơn cả thiếu nữ lên tiếng khiến Yến Nhã Nam phải khịt mũi khinh thường.
"Người như ông? Có là hàng tặng kèm cũng không ai thèm."
Hai người này đã khắc khẩu từ lâu, đó là cách sống chung của bọn họ, cảm giác sau mỗi lần đó thì tình bạn của hai người thân càng thêm thân.
Nhưng Ôn Hiên không cãi nhau giỏi bằng Yến Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-phu-nhan-tong-tai/2971630/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.