Thẩm Anh Vi thấy người nọ chỉ bỏ một câu như vậy rồi không nói thêm lời nào nữa, cô cũng tự biết ý không hỏi thăm mọi chuyện quá nhiều.
Thẩm tiểu thư cố gắng bước theo bước chân người kia vào rừng đêm mà không một chút nghi ngờ.
Nếu là trước kia Hoắc Thiếu Dực biết chuyện này, anh nhất định sẽ mắng cô không được dễ dàng tin người. Nhưng lần này cô không còn lựa chọn nào khác nữa, nếu không đi theo, một mình cô ở lại hoặc chạy loạn cũng vô cùng nguy hiểm.
Không biết rõ lai lịch của người đàn ông trước mặt là ai, nhưng cô có thể cảm nhận được người này không có ý xấu với mình, trông anh ta có vẻ lạnh lùng khó gần, cũng chẳng biết vì lí do gì anh ta lại xuất hiện ở đây vào lúc này.
Đến cả tên anh ta cô cũng không biết, chỉ nhớ rằng cô đã gặp anh ta một lần ở sân bay, một lần ở Hoắc thị mà thôi.
Thẩm Anh Vi đi nhanh thêm mấy bước, cô đột nhiên lên tiếng.
"Có thể cho tôi biết tên anh được không?"
Giọng cô gái nhỏ đã hơi khàn khàn, cổ họng khô khốc, lúc này cô mới phát hiện giọng mình tràn ngập mệt mỏi.
"Hạ Thẩm."
Thẩm Anh Vi hơi nhíu mày, cứ cảm thấy cái tên này hơi kì lạ, nhưng lạ ở chỗ nào cô cũng chẳng rõ.
"Tại sao anh lại xuất hiện ở đây vậy?"
Cô cảm giác hai người đã đi được một khoảng khá xa so với nhà kho bỏ hoang ban đầu, lúc này cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-phu-nhan-tong-tai/2971611/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.