Tiếng la hét ở bên kia không nhỏ, Hoắc Thiếu Dực ngay lập tức hoảng loạn, vì anh biết Vi Vi của anh trong quá trình trốn thoát sắp bị người ta bắt được.
Anh nghiến răng, bảo người lái xe phóng hết tốc lực trên đường lớn, không biết đã vượt bao nhiêu chốt và đèn đỏ.
Trợ lí của Hoắc Thiếu Dực một lần nữa phải ngậm ngùi mà xử lí mấy việc này hộ ông chủ. Anh ta cảm thấy dạo gần đây bản thân giống như đang chuyển từ trợ lí công việc sang trợ lí đời sống.
Nhưng đương lúc nước sôi lửa bỏng thế này, anh ta cũng không có tâm tư đùa giỡn như mọi khi. Phu nhân không biết có gặp chuyện gì không may hay không, chỉ mong rằng mọi chuyện đều ổn, mong rằng khi Hoắc tổng đến thì phu nhân vẫn an toàn.
Những người lần này được Hoắc tổng mang đi đều là thành phần tinh anh cả, trông bình thường Hoắc thị như thế thôi nhưng những người có quan hệ tốt với Hoắc tổng đều không phải thành phần dễ chơi.
Đến chính anh ta là người thường xuyên chạy qua chạy lại trong công việc của Hoắc gia cũng không biết gia tộc lớn mạnh này có bao nhiêu khủng khiếp đáng sợ.
Chỉ cần cứu được phu nhân ra, đám người kia có chạy đằng trời, Hoắc tổng sẽ cho bọn chúng nếm mùi thế nào gọi là sống không bằng chết, dám đụng đến người không nên đụng.
Hoắc Thiếu Dực nắm chặt tay, lòng anh đang như lửa đốt, từ bây giờ đến chỗ cô còn một đoạn đường không ngắn, anh chỉ hận mình không thể mọc cánh mà bay đi tìm người.
"Lái xe nhanh lên."
Tài xế âm thầm lau mồ hôi, nếu lái nhanh hơn nữa thì rất dễ xảy ra tai nạn, tuy đường này không nhiều xe nhưng không có nghĩa là không có người đi đường. Nếu chẳng may đâm phải thì rất phiền phức.
Nhưng lệnh của Hoắc tổng thì người này lại chẳng dám làm trái, bình thường Hoắc tổng đã khủng bố lắm rồi, lúc xảy ra chuyện dính đến phu nhân thì càng đáng sợ hơn.
Nghĩ như vậy nhưng tài xế chỉ dám tăng tốc thêm một chút, tốc độ này đã khủng khiếp lắm rồi.
-------
Thẩm Anh Vi nghe tới đám người kia đuổi tới, theo phản xạ cô quay đầu nhìn về đằng sau, có hai tên đàn em đang cầm đèn pin hùng hổ chạy về phía bên này, vừa chạy vừa hét vài tiếng.
"Nó ở đây, thế mà lại có đứa dám chạy đến cứu con nhỏ này."
Hạ Thẩm đứng ngay bên cạnh cô, đương nhiên cũng bị bọn chúng để mắt tới.
"Lát nữa ông đây sẽ gô cổ cả hai đứa chúng bay, thằng kia thì bán cho bên mấy ông lớn ở biên giới, làm người hầu cho mấy ngài ấy hoặc làm đồ chơi cũng được. Dù sao cũng là bọn tao có được tiền."
Hạ Thẩm kéo tay Thẩm Anh Vi chạy thẳng về hướng trước mắt, điện thoại trong tay cô rơi trên đất không người đoái hoài.
Hoắc Thiếu Dực ở bên kia không nói thêm, anh chỉ lẳng lặng nghe tiếng động ở đầu dây phía bên cô để nghe động tĩnh.
Thẩm Anh Vi không ổn rồi.
Hạ Thẩm lạnh mặt chạy một mạch về phía trước, nhưng hai người không chạy nhanh được.
Thẩm Anh Vi cắn răng đè nén cảm giác đau đớn ở bên chân, ban nãy đi quá nhiều nên chân đã khó mà bước tiếp, nhưng bây giờ đằng sau đang có người đuổi theo, cô vốn dĩ đã là gánh nặng của Hạ Thẩm, hại anh bị liên lụy cùng cô nên đương nhiên cô không thể nên tiếng than thở.
Chỉ có điều đám bắt cóc kia cũng chẳng vừa, bọn chúng so với hai người các cô càng có bản lĩnh hơn, hai người sao có thể chạy nhanh hơn hai người đàn ông lực lưỡng ấy.
Đèn pin ở phía sau nhấp nháy, khoảng cách an toàn đã không còn, mấy người đó đuổi theo đã ngày càng gần hơn, Thẩm Anh Vi không thể không cố gắng kéo dài bước chân, cố gắng chạy nhanh nhất có thể.
Trán cô đổ càng nhiều mồ hôi, rõ ràng là mùa lạnh nhưng người cô cứ cảm giác nóng hầm hập, Thẩm Anh Vi bỏ qua cảm giác không khỏe trong người, cô biết Hoắc gia nhà mình đang trên đường tới đây, nhưng bản thân cô không chắc có thể kéo dài thời gian cho đến lúc Hoắc Thiếu Dực tới được nơi này hay không.
Nếu bị bắt về thì càng không hay, bọn chúng nhất định sẽ trói tay trói chân cô và Hạ Thẩm lại, hoặc có lẽ chúng sẽ đánh cho hai người một trận nhớ đời vì dám trốn đi.
Phía trước là rừng cây ngày càng rậm rạp, phía sau là đám người đuổi bắt... phải chạy đi đâu mới phải đây.
Bàn tay bị nắm chặt đến mức móng tay đâm sâu vào da, những vệt đỏ đỏ cứ như vậy mà xuất hiện.
Mắt cô đau xót, chẳng hiểu sao đến tận lúc này cô mới thấy tủi thân, lúc bị bắt bị nhốt, lúc bị trói tay trói chân trong căn nhà kho cũ, cô cũng không muốn khóc.
Thế mà bây giờ nước mắt cứ thế mà rơi ra, cô nhìn Hạ Thẩm đang chạy trước mình, biết bản thân không thể để cảm xúc chi phối như thế, Thẩm Anh Vi đưa tay lên, lau nước mắt một cách mạnh bạo và qua loa.
Hoắc Thiếu Dực nói sẽ cứu cô, cô tin tưởng anh, anh đang trên đường đến đây rồi.
Dù thời gian gấp gáp thì sao, dù mấy tên kia đang đuổi theo cô thì sao? Cô vẫn tin tưởng anh, Hoắc Thiếu Dực nói cô sẽ an toàn thì nhất định sẽ được an toàn.
--------
Tên đại ca ban nãy đang ngồi trong một căn nhà cũ cách nhà kho đã từng trói Thẩm Anh Vi một đoạn không xa lắm.
Trước mặt hắn là một người đàn ông trông không có vẻ gì là lực lưỡng, nhưng lại khiến cho tên đại ca kia phải khúm núm sợ sệt. Tuy người này không có dáng vẻ giống mấy tay giang hồ, nhưng khí thế lại chẳng phải người thường sẽ có được.
Người này đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai, chỉ lộ ra đôi mắt sắc lạnh cùng nốt ruồi hướng lệ ở đuôi mắt.
Hắn ta nhàn nhã dựa vào chiếc ghế cũ nát trong phòng, trên tay vẫn là hình ảnh của Hoắc Thiếu Dực.
Nếu Hoắc thiếu gia nhìn thấy người này, anh đương nhiên sẽ hiểu ra lí do vì sao mình không truy được dấu vết của Thẩm Anh Vi một cách kịp thời cũng như biết được những âm mưu dơ bẩn từ trước.
Vì Hoắc Thiếu Dực sẽ không nghi ngờ người này, sẽ nghi ngờ anh ta không phản bội cũng như không tính kế mình.
Chỉ có điều Hoắc Thiếu Dực không nghi ngờ gì cũng là điều đúng đắn, vì người này chẳng hề muốn làm hại Hoắc Thiếu Dực, thậm chí còn ra tay diệt gọn những người có ý đồ xấu xa với Hoắc thiếu gia.
Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn ta không ra tay với Thẩm Anh Vi. Từ ngày Hoắc Thiếu Dực si mê cô gái nhà họ Thẩm đến chết đi sống lại, thậm chí còn bị thương vì nó là gã đã muốn tức chết rồi.
Gã nhịn xuống việc muốn ra tay với Thẩm Anh Vi là sợ Hoắc Thiếu Dực của gã đau khổ. Nhưng qua mấy lần nguy hiểm vừa xong, gã phát hiện ra chỉ cần Thẩm Anh Vi vẫn còn thì Hoắc Thiếu Dực sẽ không bao giờ thôi cái tình yêu đó.
Thẩm Anh Vi... tại sao lại là Thẩm Anh Vi?
Cô ta thì có gì tốt, hay là Hoắc Thiếu Dực e sợ thứ tình cảm đồng giới với gã?
Điều này là không có khả năng, nếu Hoắc Thiếu Dực không muốn, vậy thì hủy hoại Hoắc gia là được.
Khi đó Hoắc thiếu gia sẽ trở thành người không có gì trong tay, sẽ phải buộc mà dựa vào gã thôi.
Bây giờ gã có lợi thế trong tay chính là không bị Hoắc Thiếu Dực nghi ngờ, vậy thì cứ làm mọi việc một cách âm thầm là được.
Mà Hoắc Thiếu Dực lại có một điểm yếu là Thẩm Anh Vi. Sai lầm của Hoắc công tử là trao hết tim mình cho cô gái không xứng đáng đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]