Trịnh Bắc Sâm không muốn cứ như vậy mà nhìn Hoắc Thiếu Dực rời đi, anh ta vội vã đứng dậy gọi người trở lại.
"Hoắc Thiếu Dực, em không thể suy xét một chút sao. Chúng ta ở bên nhau, anh nhất định sẽ nhường nhịn em. Nếu em lo không có con nối dòng, không phải vợ em đang mang thai sao, chúng ta..."
Trịnh Bắc Sâm lúc nói đến việc Thẩm Anh Vi đang mang thai thì có chút nghiến răng nghiến lợi. Dù không muốn chấp nhận, nhưng anh ta vẫn phải nói là anh ta không có chức năng này, nhà họ Thẩm chung quy vẫn cần có người nối dõi tông đường, còn anh ta sao?
Nhà họ Trịnh đã có em trai anh ta rồi, anh ta còn quan tâm làm gì nữa cơ chứ.
"Trịnh Bắc Sâm."
Giọng Hoắc Thiếu Dực vang lên, có chút lạnh lẽo mà Trịnh Bắc Sâm không thể phát hiện ra.
"Có."
"Đừng khiến tôi ghê tởm."
Nói rồi Hoắc Thiếu Dực lập tức rời đi mà không nhìn lại đến một cái, khiến Trịnh Bắc Sâm tức đến mức không còn lời nào để nói.
Nhưng hắn ta cũng biết, lần này Hoắc Thiếu Dực tha cho hắn ta vì còn nhớ tình xưa.
Nhưng Hoắc Thiếu Dực đã nói không có lần sau tức là Hoắc Thiếu Dực đã tính toán đủ tình nghĩa xưa cũ rồi.
Hắn ta vẫn luôn biết Thiếu Dực là một người đáng sợ, nói được làm được, đương nhiên sẽ không rảnh rỗi mà dọa người ta.
Thẩm Anh Vi... tại sao lại là Thẩm Anh Vi...
Từ lúc Trịnh Bắc Sâm biết mình có tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-phu-nhan-tong-tai/2971219/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.