Lục Tật gấp tờ giấy trắng thành mấy món đồ chơi nhỏ, có ếch xanh, máy bay, hạc và người giấy.
Cố Cửu lau mái tóc ẩm ướt, cô ngồi ở mép giường ngắm nghía chúng rồi hỏi: "A Tật gấp mấy thứ này để làm gì?" Cô dĩ nhiên biết mấy món đồ chơi này hẳn phải có tác dụng gì đó. Trong thế giới trò chơi này, người chơi hiếm khi rảnh rỗi làm mấy thứ đồ vô bổ.
Lục Tật không có ý giải thích kĩ, chỉ nói: "Dùng để gác đêm."
Cố Cửu nhìn anh. Cô vui vẻ duỗi tay sờ khuôn mặt tái nhợt của thiếu nữ trước mặt, cười nói: "Sau khi rời khỏi phó bản thôn nguyền rủa, cô lại tiếp tục vào trò chơi nữa đúng không?"
Chư Thiên quy định người chơi sơ cấp cứ mỗi ba ngày phải vào trò chơi một lần, thời gian ba ngày để cho họ giảm sóc. Nhưng nếu người chơi không cần thì cũng có thể yêu cầu tiếp tục vào phó bản, khỏi cần chờ ba ngày.
Hiển nhiên ba ngày qua Lục Tật đã vào phó bản khác, đạt được kỹ năng mới.
Lục Tật hơi mất tự nhiên quay mặt đi, vành tai ửng hồng, anh thấp giọng đáp: "Trong phó bản khác tôi thức tỉnh thiên phú--- điều khiển giấy."
"Được đấy, giỏi quá!" Cố Cửu vỗ tay tán thưởng.
Lục Tật mím môi cười, đặt ếch xanh nhỏ và người giấy lên bệ cửa sổ, sau đó cầm quần áo và phòng vệ sinh.
Chờ Lục Tật tắm xong, hai người lên giường ngủ. Trong thế giới trò chơi chẳng có bất kì phương tiện giải trí nào, cho dù cố tình mang điện thoại di động vào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sa-doa-chi-chu-yeu-duong/457702/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.