Editor: Thẩm Huỳnh. 
Chủ nhà nhoắng cái đã mất hút. Tốc độ khác người này khiến nhóm người mới hoảng hốt. 
Người chơi chính thức thì đã quen với tác phong của NPC. Trong phó bản, NPC luôn lúc ẩn lúc hiện, chỉ khi cần thiết mới nhảy ra. Tranh thủ mấy tiếng trước khi đến bữa tối, nhóm người chơi quyết định tự mình tra xét hoàn cảnh. 
"Cô Cố, chờ tôi với." 
Khi Cố Cửu và Lục Tật chuẩn bị xuống lầu thì bị một người gọi lại. Tiếp đó, một người đàn ông chạy đến trước mặt hai người, anh ta nở nụ cười khoe tám chiếc răng ra: "Các cô muốn xuống lầu sao? Để tôi đi cùng hai người đi, dù sao con gái các cô ở chốn này dễ gặp phải nguy hiểm lắm." 
Lời này khiến người chơi chính thức chú ý, thậm chí có mấy người đàn ông còn nở nụ cười khinh khỉnh. 
Ai mới dễ gặp nguy hiểm chứ? Lát nữa đừng có mà khóc lóc kêu cha gọi mẹ bỏ chạy, rồi chờ con gái người ta cứu đấy. 
Đối với hành vi vào phó bản mà vẫn một lòng tán gái của Đồ Soái, những người chơi cũ chỉ cảm thấy nực cười. Chờ anh ta trải nghiệm ngón đòn hiểm của nơi đây hẳn sẽ biết hành vi của mình vớ vẩn đến mức nào. 
Dĩ nhiên Đồ Soái nghe được tiếng cười nhạo của những người đàn ông kia, tuy nhiên anh ta chẳng thèm để bụng. Đồ Soái cảm thấy những gã đàn ông kia hẳn ghen ghét vì anh ta đẹp trai hơn, dễ chiếm được hảo cảm của phái nữ hơn. 
Cố Cửu cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sa-doa-chi-chu-yeu-duong/1924229/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.