Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82
Chương sau
Mànt trờit đỏt rựct cót nghĩat làt gì?t Kiềut Nhượct Nghiênt hiểut rấtt rõ.t Cót nghĩat làt mấyt vạnt mũit tênt châmt lửat bắnt vềt phíat tườngt thành,t binht línht gặpt nhaut gầmt rút chémt giết,t khiênt vàt xáct chếtt khôngt hoànt chỉnht nổit lềnht bềnht trênt dòngt sôngt máut quanht thành. Kiềut Nhượct Nghiênt cũngt hiểut vìt saot Thẩmt Thiênt Xut muốnt làmt vậy. Lươngt đết ngut ngốct vôt đạot đức,t lấyt thiênt hạt làmt tàit sảnt riêng,t trượngt sátt thầnt tửt trongt sạch,t đềt bạtt tiểut nhân,t làmt triềut đìnht mùt mịtt chướngt khít nhưt mộtt bãit nướct đục.t Nhữngt giant nant khổt cựct củat quốct giat đãt bámt sâut vàot gốct rễt trongt nhữngt thậpt niênt Lươngt đết tạit vị. Khôngt nóit đếnt tìnht trạngt giant nịnht lộngt quyềnt trênt triềut đình,t cứt nóit đếnt cuộct chiếnt tranht cuốit cùngt giữat Đạit Lươngt vàt Thátt Đátt trướct khit bắtt đầut mùat đông,t mấyt vạnt tướngt sĩt biênt cươngt bảot vệt quốct gia,t lúct vàot sinht rat tửt vìt nước,t vìt triềut đìnht mụct đátt rồit hậut phươngt khôngt cungt cấpt đủ,t bọnt họt phảit chịut khổt cạnt lươngt thựct mấyt ngày! Cănt cơt trămt nămt củat Đạit Lươngt triềut đãt mụct nátt thànht mộtt bãit uết vậtt từt lâu. Chot nên,t ngàyt ấyt ởt trênt xet ngựa,t hắnt mớit nói,t nếut muốnt cảit cácht canht tân,t tấtt cảt phảit mạtt sátt từt ngọnt nguồn. Kiềut Nhượct Nghiênt hiểu,t nhưngt khôngt thểt giảit thích.t Nàngt chỉt muốnt sốngt nửat đờit saut bìnht yênt vớit namt nhân,t cót thểt sốngt đãt khôngt dễt rồi,t Lươngt đết cáit gì,t giant thầnt cáit gì,t liênt quant gìt đếnt nàng?t Liênt quant gìt đếnt Thẩmt Thiênt Xut hắn? Ngườit áct đãt cót trờit phạt,t vìt saot cứt phảit thêmt mìnht vào? Kiềut Nhượct Nghiênt mặtt cắtt khôngt cònt mộtt giọtt máu,t trongt lúct dàyt vò,t thờit giant trôit cựct kỳt chậm,t ýt thứct củat nàngt bắtt đầut mêt man,t tưt duyt tiêut tánt trongt giót lạnht thấut xương. Thủt vệt hắct yt sốtt ruộtt tiếnt lên,t muốnt đậpt nàngt ngất,t Kiềut Nhượct Nghiênt cốt gắngt đứngt thẳngt người,t nhànt nhạtt nói:t “Tat muốnt ởt đâyt chờt Thẩmt Thiênt Xut về,t cáct ngươit dámt độngt thủt vớit ta,t saut khit tỉnht lại,t tat sẽt lậpt tứct tựt sát!” Suốtt mộtt đêm,t sươngt sớmt làmt quầnt áot thiếut nữt ướtt đẫm,t khít lạnht thấut xương,t gươngt mặtt táit nhợtt củat nàngt ửngt đỏt nhưt bịt bệnh. Kiềut Nhượct Nghiênt cứt đứngt chốngt đỡt dướit tàngt cây,t chốngt đỡt nhìnt ánht lửat đỏt rựct trênt khôngt trungt củat hoàngt thành,t chốngt đỡt chờt đếnt khit biểnt lửat bịt tấmt mànt đent cắnt nuốt,t chốngt đỡt đếnt khit ánht bant mait đầut tiênt quấnt lênt máit tóct ướtt củat nàng. Chốngt đỡt đếnt khit namt nhânt toànt thânt dínht đầyt máut tươi,t máut met nhầyt nhụat đếnt nỗit khôngt nhìnt thấyt rõt màut củat áot giápt hoảngt loạnt đẩyt cửat gỗt ra,t lúct nhìnt thấyt thiếut nữt chậtt vậtt trongt sân,t hắnt laot vútt đến,t bướct chânt khôngt vững,t ômt chặtt nàngt vàot lòng. “...”t Lànt môit trắngt nhợtt củat nàngt liênt tụct ngậpt ngừng,t nhưngt lạit khôngt phátt rat tiếng,t chỉt cònt tiếngt thởt dốct gấpt gápt rấtt nhỏt từt mũi. “Xint lỗi,t Nghiênt Nhi,t xint lỗi,t làt lỗit củat cha,t xint lỗi…” Kiềut Nhượct Nghiênt nghet namt nhânt lẩmt bẩmt xint lỗi,t giọngt điệut áyt náy,t cót chấtt lỏngt chảyt xuốngt mát nàng,t ẩmt ướt,t bant đầut nàngt tưởngt làt giọtt sương,t nhưngt nàngt bừngt tỉnh,t sươngt lạnh,t làmt gìt nóngt bỏngt nhưt trênt mặt? Giọtt nướct mắtt đót chảyt vàot đáyt lòngt nàng,t làmt timt nàngt ấmt áp,t cơt thểt cũngt ấmt theo,t nàngt mởt miệng,t giọngt nóit khànt khànt khôngt thànht tiếng. “Cha,t cảt mộtt đêmt hômt qua,t tat thậtt sự…t hậnt chàngt chếtt đit được.” -Hoàn-
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82
Chương sau