Chương trước
Chương sau
“Nhịt gia,t anht đếnt rồi.”
Tôt Thànht đứngt cácht nửat cont phốt đãt thấyt siêut xet củat Giangt Hànht chậmt rãit đếnt gần,t saut khit chiếct xet dừngt lạit ởt cửa,t anht tat cúit ngườit cungt kínht mởt cửat xet saut ra.
Mộtt đôit chânt dàit bướct rat khỏit xe,t đạpt lênt mặtt đất,t ốngt quầnt cắtt mayt tinht tết tônt lênt cơt thểt tuyệtt đẹpt củat ngườit đànt ông.t Khoảnht khắct anht rat khỏit xe,t tuyt khôngt làmt gìt nhưngt lạit đủt đểt khiếnt ngườit tat khiếpt sợ.
Tôt Thànht càngt cúit thấpt người.
“Nhịt gia.”t Tôt Thànht đit theot Giangt Hànht vàot club,t mởt miệngt nói:t “Bant đầut tạpt chủngt kiat vẫnt cònt cứngt họng,t bịt bọnt emt trat tấnt nửat tháng,t sợt rồi,t bâyt giờt đangt lat hétt đòit gặpt anht ạ.”
“Cònt nóit gìt nữa”t Giangt Hànht dừngt chân,t rũt mắtt nhìnt tuỳt tùngt phíat sau,t giọngt điệut hờt hững.
“Chỉt lat hétt đòit gặpt anht thôit ạ,t nóit làt nắmt giữt rấtt nhiềut tìnht báot cót lợit chot chúngt ta.”t Tôt Thànht lấyt lòngt nói,t màyt giươngt lên,t ngượct lạit giọngt điệut biếnt thànht châmt chọc,t “Cáit tênt đó,t đãt đếnt nướct nàyt rồit màt vẫnt muốnt bànt điềut kiệnt vớit chúngt ta.”
“Nót chưat cót tưt cácht này.”t Giọngt Giangt Hànht lạnht lẽo,t “Buổit chiềut đưat ngườit đếnt đây.”
“Nhịt gia,t cáit này…”
Tôt Thànht dot dự,t trựct tiếpt đưat kẻt thùt đếnt mộtt trongt nhữngt đạit bảnt doanh,t làmt nhưt vậyt khôngt khỏit quát trắngt trợnt táot bạot rồi,t vàit thết lựct sẽt nhìnt chằmt chằmt vàot đó.
“Sợt cáit gì?”t Giangt Hànht nhíut mày,t “Làt đểt nhữngt ngườit đót nhìnt đấy.”
“Vângt ạ,t bâyt giờt emt sẽt đit làmt luôn.”t Tôt Thànht biếtt lãot đạit nhàt mìnht nóit mộtt khôngt hai,t chỉt cót thểt đaut khổt làmt theo.
Saut buổit trưa.
“Cútt vào.”
Tôt Thànht đẩyt mạnh,t ngườit đànt ôngt trungt niênt toànt thânt đầyt máut lảot đảot đit vàot phòngt club.
Đôit mắtt ngườit đànt ôngt trungt niênt phủt kínt tơt máut đỏt tươi,t mặtt trắngt bệch,t quầnt áot trênt ngườit ôngt tat vàt máut thịtt trênt miệngt vếtt thươngt dínht vàot nhau,t lúct cửt độngt nót toáct ra,t rấtt đaut nhức.t Hait tayt mềmt oặtt rủt xuống,t cánht tayt bịt bẻt gãy,t mườit ngónt tayt bầmt tímt chảyt mủ,t đôit tayt nàyt đãt phết rồi.
Rõt ràngt đâyt làt ngườit đànt ôngt trungt niênt bịt đèt trênt mặtt đấtt trongt tấmt ảnht Giangt Tưt Tưt nhìnt thấy.
“Giangt Nhịt gia.”t Ngườit đànt ôngt trungt niênt nhìnt thanht niênt vắtt chânt ngồit trênt sôt phat bằngt ánht mắtt sợt hãi,t làmt địcht vớit Giangt Hànht khiếnt ôngt tat biếtt vậyt chẳngt làm.t Lầnt nàyt thuat trongt tayt Giangt Hành,t ôngt tat cót thểt sốngt tiếpt thìt đúngt làt điềut xat xỉ.
Giangt Hành,t đượct tônt xưngt làt Giangt Nhịt gia.
Chínt nămt trước,t khôngt ait đoánt đượct rằngt vàit nămt saut chàngt trait lúct đót mớit mườit sáut tuổit sẽt giếtt ngượct lạit lãot đạit củat mình,t trởt thànht ngườit mạnht nhấtt tổt chức.t Cont đườngt lênt caot củat Giangt Hànht đầyt giót tanht mưat máu,t anht thôngt minh,t tànt nhẫn,t liềut mạngt khôngt sợt chết,t trổt hếtt tàit năngt trongt mộtt đámt đànt emt trongt mộtt thờit giant cựct ngắn.
Liênt tiếpt lậpt côngt làmt địat vịt củat anht dầnt nângt cao,t cuốit cùngt anht xửt lýt mấyt nguyênt lão,t trởt thànht ngườit đứngt thứt hait tổt chức.
Côngt caot chủt sợt làt gì,t làt saut khit danht vọngt củat Giangt Hànht lênt caot trongt tổt chức,t dầnt dầnt khiếnt chot nguyênt lãot đạit kiêngt kị,t muốnt diệtt trừt Giangt Hànht chot sảngt khoái,t kếtt quảt bịt giếtt ngượct lại.
“Nhịt gia,t chỉt cầnt anht thảt tôit ra,t anht muốnt biếtt tấtt cảt mọit thứ,t tôit sẽt kểt hếtt chot anh”t Ngườit đànt ôngt trungt niênt khẩnt trươngt nói,t đôit mắtt khôngt ngừngt đảot quanht hốct mắt.t Tuyt Giangt Hànht giamt giữt trat tấnt ôngt tat nhưngt bâyt giờt vẫnt chưat giếtt ôngt ta,t chắct làt thấyt tốtt xấut gìt ôngt tat cũngt làt nhânt vậtt nổit tiếngt trongt giới,t muốnt lợit dụng.
Tứct khắc,t ngườit đànt ôngt cót thêmt tựt tin.
Giangt Hànht vẫnt chưat trảt lời,t chỉt imt lặngt nhìnt ôngt ta.
Thấyt Giangt Hànht khôngt mởt miệngt từt chối,t ngườit đànt ôngt trungt niênt tiếpt tụct tungt rat mộtt quảt cân,t “Khôngt phảit anht muốnt xâmt chiếmt thết lựct củat nhữngt bangt pháit kháct sao?t Tôit bằngt lòngt cốngt hiếnt chot anh.”
Cuốit cùngt Giangt Hànht cũngt nhúct nhích,t anht bướct đếnt trướct mặtt ngườit đànt ông,t bốt thít vỗt nhẹt lênt mặtt ôngt ta,t đôit mắtt thâmt trầm.
“Màyt chot rằngt taot muốnt nghet nhữngt lờit nàyt củat màyt à?”
“Cáit gì?”t Ánht mắtt củat ngườit đànt ôngt trungt niênt mangt vẻt lot sợt nghit hoặc.
“Ait sait màyt làmt vậy?”t Giangt Hànht lùit lạit mộtt bước,t nhànt nhạtt liếct Tôt Thành.
Ngườit đànt ôngt trungt niênt càngt thấpt thỏmt lot âu,t đầut óct suyt nghĩt liênt hồi,t nhưngt lạit khôngt nghĩt rat cáit gì.
Đùit đaut nhức,t ôngt tat bịt đá,t hait chânt quỳt dậpt xuốngt đất.
Tôt Thànht rútt chânt đát ngườit nọt về,t oánt hậnt mởt miệng:t “Nhịt giat hỏit mày,t làt ait sait màyt đit theot dõit ngườit nhàt củat Nhịt gia,t thằngt chót này,t muốnt độngt đếnt emt gáit củat Nhịt gia,t màyt vàt anht emt củat màyt đềut khôngt thểt trốnt thoátt đâu.”
“Màyt chot rằngt nguyênt nhânt bọnt taot bắtt màyt làt vìt màyt lént sait mấyt tênt thuộct hạt phát Nhịt giat sao.t Nóit chot màyt biết,t lợit nhuậnt củat mấyt cáit bãit nhỏt xíut đó,t Nhịt giat chúngt taot cònt chướngt mắt.”
Ngườit đànt ôngt trungt niênt runt nhưt cầyt sấy,t khoảngt thờit giant trước,t bọnt họt vôt tìnht phátt hiệnt sựt thậtt rằngt Giangt Hànht cót mộtt côt emt gáit ruột,t liềnt muốnt nhúngt tayt từt chỗt emt gáit Giangt Hành,t bắtt cóct thiếut nữt đót épt Giangt Hànht phảit nhườngt thết lực.t Lúct thựct lựct củat Giangt Hànht giảmt đi,t bọnt họt sẽt cùngt nhữngt bangt pháit kháct chiếmt đoạtt tổt chứct củat anht đểt làmt mìnht lớnt mạnht hơn.
Gặpt họat khôngt đểt liênt luỵt đếnt ngườit nhà,t đâyt làt quyt củt bấtt thànht vănt củat giới,t nhưngt nhữngt ngườit nhưt bọnt họt vốnt chínht làt kẻt liềut mạng,t daot đỏt đit vàot daot trắngt đit ra,t ait sẽt thậtt sựt đểt ýt đếnt cáit này?
Bắtt cóct ngườit nhàt củat ngườit trongt giớit làt kếtt mốit thùt máu,t chot nênt cont tint hẳnt phảit chết,t nữt thìt tiềnt dâmt hậut sát,t namt thìt trat tấnt phanht thây.
Thiếut nữt đót rấtt trẻt trungt năngt động,t cơt thểt tuyệtt đẹp,t làt mộtt vưut vậtt hiếmt có.t Lầnt đầut tiênt nhìnt thấyt Giangt Tưt Tư,t ngườit đànt ôngt trungt niênt đãt muốnt cởit quầnt cô,t cùngt cáct anht emt thayt phiênt nhaut dùngt vậtt đent sìt dướit hángt làmt cô.t Chỉt làt ôngt tat vừat mớit bànt bạct vớit cáct anht emt hànht độngt thết nàot thìt ngàyt hômt saut đãt bịt Giangt Hànht bắtt được.
“Nhịt gia,t Nhịt gia,t tôi…”
Mộtt tiếngt “choang”,t chiếct cốct thuỷt tinht trênt bànt tràt bịt Giangt Hànht gạtt xuốngt đất,t anht bướct quat vụnt thuỷt tinh,t khôngt thèmt đểt tâmt đếnt chuyệnt nhữngt mảnht vụnt trênt mặtt đấtt sẽt cắtt vàot lòngt bànt chânt anh.
Giangt Hànht nhặtt mộtt mảnht vỡt thủyt tinht bént nhọnt lên,t vungt cánht tayt dài,t tànt nhẫnt xẹtt quat dat đầut ngườit đànt ôngt trungt niên,t máut đầmt đìat chảyt xuốngt mặtt ôngt ta.
“Chot rằngt cót thểt tìmt đượct đườngt sốngt trongt chỗt chết,t kếtt quảt cảmt giáct trướct khit chếtt thết nào?”t Giangt Hànht vôt cảmt nói,t anht móct giấyt laut máut trênt ngónt tay,t némt cụct giấyt dínht máut xuốngt bênt cạnht đầut gốit đangt quỳt dướit đấtt củat ngườit đànt ôngt trungt niên.
“Giếtt gàt dọat khỉ,t kếtt cụct củat mày,t đểt chot nhữngt kẻt cót suyt nghĩt sait lầmt đót xemt đi.”t Nóit xong,t anht sảit đôit chânt dài,t nhìnt ngườit đànt ôngt bằngt ánht mắtt lạnht lùngt hờt hững,t ánht mắtt nhưt nhìnt ngườit chết.
Tôt Thànht biết,t lãot đạit đangt bảot bọnt họt giếtt chếtt ôngt ta,t anht tat nhìnt thuộct hạt bênt cạnht rat dấu,t khomt ngườit đit theot Giangt Hànht rat khỏit phòng.
Mộtt trongt nhữngt kết giếtt người,t nhấtt làt chít mạng.t Tôt Thànht giơt ngónt cáit vớit bóngt lưngt lãot đạit nhàt mình,t trướct khit bắtt ngườit đànt ôngt này,t Nhịt giat rat lệnht bảot bọnt họt phảit nắmt chắct chừngt mựct độngt thủ.t Anht tat tưởngt làt lãot đạit cốt kỵ,t khôngt ngờt lạit làt chiêut này.
Làmt ngườit đànt ôngt trungt niênt nghĩt lầmt làt cót hyt vọngt sống,t vìt mạngt sống,t ngàyt nàot cũngt dàyt vòt trongt nhữngt cơnt trat tấnt cựct kỳt tànt ác.t Ôngt tat chot rằngt saut khit gặpt Giangt Hành,t thôngt quat đàmt phán,t tungt rat cáit cânt trongt tayt làt cót thểt sốngt sót,t khôngt ngờt rằng,t sựt giảit thoátt màt mìnht đãt chờt đợit thậtt lâut mớit làt sựt bắtt đầut củat địat ngụct chânt chính.
Phíat saut làt tiếngt kêut thảmt thiếtt têt tâmt liệtt phết củat ngườit đànt ông,t ngườit nghet thấyt sợ.
“Lãot đại,t ngườit nhàt củat ngườit đànt ôngt này…t cót ấyt không?”t Nóit đượct mộtt nửa,t Tôt Thànht giơt tayt lênt cổ,t làmt tưt thết sờt cổ.
Giangt Hànht độtt nhiênt dừngt chân,t anht quayt đầut nhìnt Tôt Thành,t đôit mắtt hípt lạit thànht mộtt đườngt thẳng,t từt bênt trongt bắnt rat mộtt ánht mắtt vôt cùngt sắct bén.
Tôt Thànht hoảngt sợ,t vộit vàngt nởt nụt cườit bồit tội,t “Xint lỗi,t emt biếtt quyt tắct củat lãot đại,t xint lỗi…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.