Chương trước
Chương sau
Xửt lýt yêut cầut dit cưt cầnt mộtt khoảngt thờit gian,t lạit cònt bởit vìt thânt phậnt củat Ninht Tut Cẩnt nênt cót rấtt nhiềut thủt tục,t đếnt khit Ninht Tut Cẩnt xửt lýt xongt hếtt tấtt cả,t bụngt Chut Ngưngt đãt tot ra.
Bởit vìt phảit chịut ápt lựct lot âut trongt mộtt thờit giant dài,t ănt khôngt ngon,t ngủt khôngt yên,t cơt thểt Chut Ngưngt dầnt trởt nênt yếut ớt,t vìt côt quát gầyt gòt nênt cáit bụngt bat bốnt thángt phồngt lênt vớit hìnht dạngt khôngt bìnht thường,
Chut Ngưngt độngt thai,t lúct máut chảyt rat từt thânt dưới,t côt hoảngt sợ,t lúct hồit thầnt lạit thìt đãt đượct Ninht Tut Cẩnt bết laot xuốngt tầng.
“Ngưngt Ngưngt đừngt sợ,t sắpt đếnt bệnht việnt rồi,t đừngt sợ…”t Nhìnt Ninht Tut Cẩnt căngt thẳngt hơnt Chut Ngưngt nhiều,t anht phátt điênt láit xet đit khôngt quant tâmt đếnt điềut gì,t liênt tụct vượtt đènt đỏ,t từngt giọtt mồt hôit lạnht tícht tụt lạit trênt lôngt mi,t làmt nhoèt mắt,t anht cũngt khôngt lau.
Đếnt bệnht việnt tưt nhânt củat bạnt rồi,t Ninht Tut Cẩnt mớit bìnht tĩnht hơn,t bướct đếnt cửat bệnht viện,t chânt anht khựngt lại,t anht cúit đầut khẽt nóit mộtt câut bênt tait Chut Ngưng,t nhìnt vẻt sợt hãit xuấtt hiệnt trênt mặtt cô,t anht thoángt yênt tâmt hơn.
Ninht Tut Cẩnt nhìnt Chut Ngưngt sítt sao,t nghĩt đếnt câut uyt hiếpt củat ngườit đànt ông,t côt khôngt dámt cầut cứut ngườit kháct dướit mắtt anh.t Hơnt nữat thấyt báct sĩt thânt thiệnt vớit Ninht Tut Cẩn,t côt chỉt cót thểt ngậmt miệngt imt lặng.
Sợt bóngt sợt giót mộtt trận,t Chut Ngưngt lạit bịt ngườit đànt ôngt đưat vềt biệtt thự,t saut khit tĩnht dưỡngt mộtt tuần,t côt bịt anht đưat lênt chiếct thuyềnt cỡt trungt rat nướct ngoài.
Chut Ngưngt nghĩt Ninht Tut Cẩnt đúngt làt thầnt thôngt quảngt đại,t khôngt biếtt làt dùngt thủt đoạnt gìt màt cót thểt đưat mộtt ngườit khôngt rõt thânt phậnt làt côt lênt thuyền.t Nhưngt đâyt cũngt khôngt phảit chuyệnt màt côt quant tâm,t điềut côt quant tâmt là…t đôit mắtt xinht đẹpt hípt lại.
“Đếnt đâyt ănt cơm.”t Ninht Tut Cẩnt đặtt đĩat đồt ănt lênt bàn,t saut khit dọnt đốngt thuốct dưỡngt thait củat Chut Ngưng,t anht bướct đếnt bênt giường,t giơt tayt đỡt cô.
“Khôngt muốnt ăn.”t Chut Ngưngt lạnht nhạtt nói.
“Khôngt được,t cont sẽt đóit mất.”t Ninht Tut Cẩnt xoat cáit bụngt trònt vot củat côt quat lớpt áo,t anht chămt chút nhìnt Chut Ngưng,t cặpt mắtt phượngt thont dàit chứat sựt chờt mong.
“Trưat mait xuốngt thuyền,t đêmt nayt Ngưngt Ngưngt hãyt ngủt mộtt giấct thậtt ngon,t ngàyt mait thầyt sẽt đưat Ngưngt Ngưngt đếnt nhàt mớit củat chúngt ta.”
“Nhàt củat chúngt ta.”t Anht trịnht trọngt lặpt lạit mộtt lầnt nữa.
Sựt chờt mongt củat Ninht Tut Cẩnt đãt bịt dậpt nátt thànht trot trongt đêmt hômt đó.
Trăngt lênt giữat trời,t mặtt biểnt bạct daot độngt nhấpt nhô,t sóngt nướct lóngt lánht nhưt tơt tằmt màut bạct dệtt thànht tơt lụat tốtt nhất.t Giót biểnt lànht lạnh,t boongt tàut ẩmt ướt,t máit tóct dàit mềmt mạit củat Chut Ngưngt bịt giót biểnt thổit bayt tánt loạnt trongt khôngt trung,t côt ngồit trênt ràot chắnt sắtt caot cao,t mộtt chânt đưat rat treot trênt mặtt biển,t nhìnt côt lungt layt sắpt rơit nhưt lát rụng.
Ninht Tut Cẩnt nônt nóngt chạyt đit tìmt người,t bịt cảnht tượngt nàyt làmt chot sợt đếnt mứct hồnt phit phácht tán,t chânt anht nhũnt ra,t runt rẩy,t giant nant bướct đếnt chỗt Chut Ngưng.
“Ngưngt Ngưng.”t Anht nghet thấyt mìnht sợt hãit màt runt rẩyt nói,t “Maut xuốngt đi,t đừng…”
“Ninht Tut Cẩn.”t Chut Ngưngt ngắtt lờit anh,t côt giơt tayt cuộnt lấyt mộtt sợit tóct dàit tungt bayt saut tai,t gươngt mặtt xinht đẹpt nhuốmt ánht trăngt càngt đẹp.t Khóet mắtt củat ngườit phụt nữt congt lên,t lột rat sựt thanht thảnt khit đượct giảit thoát.
“Tôit phảit đit rồi.”t Chut Ngưngt nói,t giọngt côt hơit khànt khànt trongt giót lạnh,t hait cánht tayt thont dàit duỗit thẳngt rat trongt khôngt trung,t nửat ngườit trênt ngảt vềt phíat sau,t chỉt cầnt sóngt biểnt ậpt đếnt làt cót thểt đẩyt côt vàot trongt lòngt biển.
“Đừng,t đừng…”t Cuốit cùngt đôit chânt bủnt rủnt củat Ninht Tut Cẩnt khôngt chốngt đỡt đượct nữa,t anht quỳt xuống,t cầut xint mộtt cácht hènt mọnt đángt thương,t “Tôit thảt emt về,t vềt nhàt bốt mẹt em,t emt xuốngt đãt đượct không…”
Anht chưat baot giờt hènt mọnt nhưt vậy,t lúct mẹt chết,t lúct bịt bốt bỏt rơit khôngt có.
“Chỉt cầnt emt xuống,t tôit sẽt đit tựt thú.t Chot nênt Ngưngt Ngưngt à…t xuốngt đi…”t Giọngt ngườit đànt ôngt nghẹnt ngàot thốngt khổ,t anht khôngt dámt chớpt mắt,t chỉt sợt lúct mởt mắtt ra,t côt sẽt biếnt mấtt trướct mắtt mình,t “Emt đừngt vìt ngườit nhưt tôit màt đit tìmt cáit chết,t xint em,t cầut xint em…”
Chut Ngưngt độtt nhiênt cười,t saut đót côt imt lặng,t mộtt látt saut bỗngt nhiênt nói:t “Anht cót tựt thút thìt sao?t Tộit bắtt cóct khôngt đếnt mứct chết,t chẳngt lẽt đợit anht rat tùt rồit lạit đếnt quấyt rầyt tôit à.”
“Không,t sẽt khôngt đâu…”t Chânt Ninht Tut Cẩnt mềmt nhũn,t chỉt cót thểt nhícht đầut gốit đếnt gầnt Chut Ngưng,t boongt tàut bẩnt làmt ướtt ốngt quầnt anh.
Anht giangt tayt vềt phíat Chut Ngưng,t muốnt đónt đượct côt khit côt nhảyt xuốngt boongt tàu,t khôngt kiêngt dèt màt nóit rat nhữngt bít mậtt màt anht đãt giấut thậtt lâu.
“Nămt 18t tuổi,t tôit thuêt ngườit đâmt chếtt mẹt kết vàt emt nhỏ,t lént tiếtt lột bít mậtt thươngt nghiệpt củat côngt tyt bốt chot đốit thủt cạnht tranh,t đểt tinht thầnt ôngt tat trởt nênt thấtt thườngt vìt côngt tyt phát sản.”
“Ngưngt Ngưngt emt xem,t tôit mangt rấtt nhiềut tội,t cộngt vàot vớit nhaut cũngt đủt đểt phánt tửt hình.”t Bit thươngt nhuốmt đầyt cõit lòngt Ninht Tut Cẩn,t anht nhìnt ngườit phụt nữt đangt treot nửat cơt thểt trênt khôngt trung,t tinht thầnt sụpt đổ.
Ninht Tut Cẩnt bỗngt nhiênt nhớt đếnt mộtt đoạnt màt mìnht đãt đọct khit cònt nhỏ.
Mộtt ngườit đànt ôngt tầngt dướit bệnht sắpt chết,t nhàt bênt cạnht đangt bậtt máyt hátt đĩa;t đốit diệnt đangt trôngt con.t Trênt tầngt cót hait ngườit cườit điênt cuồng;t cót cảt tiếngt đánht bài.t Trênt chiếct thuyềnt giữat sôngt cót mộtt ngườit phụt nữt khóct vìt ngườit mẹt đãt mấtt củat mình.t Sựt buồnt vuit củat cont ngườit khôngt hềt tươngt thông,t tôit chỉt cảmt thấyt bọnt họt ầmt ĩ.
Sựt buồnt vuit củat cont người,t thậtt rat khôngt hềt tươngt thông.
Anht luônt coit nhữngt lờit nàyt nhưt khuônt mẫu,t nhưngt màt khoảnht khắct này,t anht đãt cảmt nhậnt đượct rõt sựt bit thươngt vàt tuyệtt vọngt củat Chut Ngưngt khit bịt giamt cầm,t bâyt giờt côt tìnht nguyệnt tángt thânt ởt biểnt rộngt cònt hơnt dâyt dưat vớit anh.t Sựt thốngt khổt màt anht mangt đếnt chot côt trướct đây,t bâyt giờt đãt trảt vềt gấpt mấyt lần,t làmt Ninht Tut Cẩnt đaut lòngt gầnt nhưt bậtt khóc.
Đếnt khit Chut Ngưngt xuốngt boongt tàu,t Ninht Tut Cẩnt mớit cảmt thấyt mìnht đangt sống.t Anht loạngt choạngt đứngt dậy,t tayt cònt chưat chạmt đếnt vạtt áot củat Chut Ngưngt thìt bỗngt cót hait ngườit từt saut lưngt đèt anht xuốngt đất,t cơt thểt bịt khốngt chế,t khôngt thểt nhúct nhích,t saut đót làt tiếngt còngt tayt khóat lại.
“Khôngt cầnt phảit đit tựt thút nữa,t bâyt giờt anht cót thểt nóit chot cảnht sát.”t Giọngt Chut Ngưngt lạnht lùng,t côt rũt mắtt nhìnt ngườit thanht niênt bịt đèt trênt mặtt đất,t hơit thởt khựngt lại,t khôngt muốnt tìmt hiểut sâut hơnt vềt cảmt giáct kìt lạt trongt lòngt mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.