Hai người xuống xe ngựa, ông chủ Tống chờ đã lâu ra nghênh đón, kính cẩn nói, “Thiếu gia, một đường bôn ba, mời ngài vào bên trong.” Thấy hắn lần thứ hai mang theo Đường Chấn Đông đến, thái độ với Đường Chấn Đông cũng khách sáo, mời hắn vào nội các uống trà.
Đường Chấn Đông biết đi nội các là để bàn bạc chuyện làm ăn. Hắn cũng biết Thượng Quan Cẩm không thích hắn nghe những chuyện này, nhằm tránh khơi dậy nghi ngờ, hắn chủ động nói với Thượng Quan Cẩm, “Ta ở đại sảnh xem đồ ngọc, ngươi theo hắn đi đi.”
Thượng Quan Cẩm vui vẻ vỗ vai hắn.
Đường Chấn Đông ở lại đại sảnh đi dạo khắp nơi. Đại sảnh rộng lớn sáng sủa, bày biện lịch sự tao nhã, đồ ngọc phần lớn là loại thượng đẳng, cũng có loại ngọc thông thường, hình dạng mới mẻ đẹp đẽ, nhưng nửa ngày không có khách vào vẫn vắng tanh như lần trước đến.
Đường Chấn Đông hỏi tiểu tư, “Hôm nay nghỉ lễ, tại sao không nhiều khách lắm?”
Tiểu tư biết hắn là người bên cạnh Thượng Quan Cẩm nhưng không hề vênh váo tự đắc, coi thường tiểu tư bán hàng trong cửa hàng, vì thế khi hắn chủ động bắt chuyện, thái độ với hắn rất hiền hòa, “Gian phường đồ ngọc này có quy mô lớn trong thành Lạc Dương, lại tọa lạc ở đoạn đường hoàng kim, mới khai trương khách đến rất nhiều nhưng không ai muốn tùy tiện mua. Việc này cũng không khó hiểu, một khối ngọc giá hơn mười, mấy trăm, mấy nghìn lượng, người thường không dám liều lĩnh mua, sợ mua phải hàng lỗi. Người có tiền biết phường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-hoan-hao/1353262/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.