Đối với Đường Chấn Đông mà nói, gặp phải Cửu gia là thảm họa. Đêm đó vì sợ bị hắn làm nhục, Đường Chấn Đông giơ dao găm đâm hắn bị thương, máu nhiễm đỏ cánh tay hắn. Trong chớp mắt, vẻ mặt hắn biến đổi, bàn tay lạnh lẽo nhanh như chớp bóp cổ Đường Chấn Đông, sức lực không nhiều nhưng đủ để Đường Chấn Đông không thể hô hấp.
Đường Chấn Đông theo bản năng cạy bàn tay đang bóp cổ mình nhưng đôi bàn tay ấy không hề dịch chuyển. Khuôn mặt Đường Chấn Đông từ từ tím đỏ, trong hoảng loạn nghe được giọng nói quen thuộc của nữ tử truyền đến ngoài cửa. Nghe cẩn thận quả là Tống cô nương được hắn cứu giúp quỳ gối bên cạnh cửa cầu xin.
“Hắn chỉ là hộ vệ ở đây, rất nhanh sẽ phải rời đi, xin ngươi đừng giết hắn, ngươi muốn ta làm cái gì cũng được, xin ngươi…”
Vẻ mặt Cửu gia lạnh lẽo nhìn về phía nàng, “Ngươi? Ta không hứng thú, ta cảm thấy hứng thú với hắn hơn.” Dừng một chút, Cửu gia quay đầu nhìn Đường Chấn Đông gần như sắp tắc thở, “Ngươi đã xông vào thay thế nàng, ta sẽ cho ngươi một cái giá hợp lý.”
Sắc mặt Đường Chấn Đông trắng bệch, cơ thể run lẩy bẩy. Hắn vốn chẳng quan tâm đến sống chết nhưng nghe xong những lời này, căm phẫn bừng bừng đâm thẳng vào tim. Cho đến nay hắn chưa từng coi mình là người của Lạc Nguyệt phường, nhưng bây giờ hắn mới biết được trong mắt người có quyền có thế, hắn chỉ là một đồ vật, chỉ cần có tiền là có thể mua được hắn.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-hoan-hao/1353245/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.