Ngủ thẳng đến nửa đêm, Đường Chấn Đông bị sốt nhẹ, ngủ mê, dường như do ngày hôm nay nhớ lại chuyện lúc nhỏ, trong mộng có bóng dáng mẫu thân hắn.
Khi đó không lâu sau khi phụ thân qua đời, mẫu thân một mình nuôi hắn, cảnh giác hơn người bình thường. Để phòng kẻ trộm, cửa trong nhà bao giờ cũng được khóa kỹ. Một thời gian không đi đọc sách, hắn bị nhốt ở trong nhà, sau đó mẫu thân hắn mới ra ngoài làm việc. Về sau gom góp được chút bạc, hắn đến học đường học bài, tan học không muốn về nhà, dù sao về nhà cũng chỉ có mình hắn.
Thế là hắn cùng các hài tử khác đi thám hiểm, tình cờ thấy có kẹo rơi rớt trên mặt đấy, nhìn trái phải xung quanh thấy không có ai, hắn không chê bẩn mà nhặt lên ăn. Đến lúc ăn cơm tối hắn vẫn tiếp tục nhặt, cứ thế ở bên ngoài đến khi trời tối đen mới về nhà.
Có hôm làm mất ngọc bội phụ thân giữ lại cho hắn, mẫu thân hắn sau khi biết được tức giận đánh hắn, khàn giọng hỏi hắn làm mất ở đâu, lại hỏi có phải đã cầm đi bán đổi đồ ăn rồi không. Hắn cảm thấy oan ức, phẫn nộ chống đối nàng, đương nhiên đị đánh cho rất thảm. Nửa đêm hắn bị sốt, mê man khô nóng, trằn trọc ngủ, vết thương trên người cũng nóng như lửa…
Hắn biết mẫu thân rất tức giận, chắc chắn sẽ không quan tâm đến hắn, cả người đầy mồ hôi chật vật đứng lên, rót cho bản thân một chén nước, lại lấy cam thảo ngậm vào miệng, tiếp theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-hoan-hao/1353241/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.