🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngoài điện gió lạnh lẫm lẫm, bên trong ấm áp hòa hợp.

Lời quân vương vừa rơi xuống, mặt Mộ Sanh lập tức đỏ bừng lên. Nếu là người bên ngoài tới nói lời trêu đùa này cũng thôi, đây lại là bệ hạ. Mộ Sanh quẫn bách không ngớt, lắp bắp nói: "Thần, thần xin cáo lui." Cũng không nhớ cái khác, một bộ dáng dấp như hận không thể lập tức bỏ chạy.

Mạnh Tu Y nở nụ cười, khoát tay áo một cái, cầm lấy tấu chương kia nhìn lại.

Mộ Sanh lưu luyến không rời mà lui ra. Trong lòng run sợ không biết bệ hạ cần nàng hay không, nếu là không cần, không biết còn phải chờ bao lâu.

Nàng lo lo lắng lắng mà trở về Thái Y Thự, ngủ cũng không quá sâu. Nàng tựa hồ quá mức kích động, đều là nữ tử, người bình thường nghe bệ hạ đùa một câu thị tẩm, hơn phân nửa cũng chỉ phấn mặt ửng đỏ, đâu giống như nàng căng thẳng đến đầu lưỡi đều không hoạt động như vậy, có vẻ nàng rất chột dạ, giống như bị người đâm trúng tâm sự. Cũng không biết bệ hạ có thể hoài nghi hay không.

Người kia, hoài nghi hơn nửa cũng sẽ không để cho người ngoài biết được.

Mộ Sanh xoay người, rất là căng thẳng, chỉ lo nội tâm của nàng ở trong một ít nội dung không thể nói bị bệ hạ nhìn thấu, đồng thời lại ẩn giấu chờ mong. Nàng cũng không nói được chính mình tột cùng đang chờ mong cái gì, nhưng mà, từ sau khi sống lại, chờ mong của nàng liền chồng chất ngày qua ngày, trầm trọng.

Đêm dần khuya, Mộ Sanh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-duyen/774895/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.