Phẩm giai của Y Chính không cao, chỉ bất quá lục phẩm mà thôi, nhưng, chức quyền đặc thù, khiến cho người ta tôn trọng. 
Sau một tháng, thương thế Mộ Sanh rốt cục chữa khỏi, đổi một thân quan phục mới tinh, hướng về Thái Y Thự đi đến. 
Thái Y Thự thiết lập tại góc hướng Tây Hoàng thành, ở gần cung vua, dễ dàng cho quý chủ ở cung vua truyên triệu bất cứ lúc nào. Lúc Mộ Sanh đến đó, vừa vặn giờ mão (5-7h),mọi người vừa thấy nàng đến, vội vàng tiến lên chúc mừng. Lập triều hơn tám mươi năm, Y Chính hai mươi tuổi, Bạc Mộ Sanh là đầu tiên, thật có thể nói là thiếu niên đắc ý. Mộ Sanh cười đáp lễ, khiêm tốn chân thành: "Bất quá là trong họa có phúc thôi, luận y thuật, Mộ Sanh sao so với các vị tiền bối, sau này mong các vị đại nhân chỉ giáo nhiều hơn." 
Một phen nói đến thỏa đáng cực kỳ, đối với bất mãn việc nàng còn trẻ mà được chức vị cao trong lòng người thoải mái một chút. Nhưng mà, càng nhiều chính là người mang lòng kinh ngạc, chiếu theo tính tình quái gở của Bạc Y Chính, không biết biết dùng người, nhiều nhất chính là gật đầu hỏi thăm, sao lần này nói ra lời vừa thỏa đáng vừa có thể động viên lòng người như thế? Hắn là vì lần trước dạo qua quỷ môn quan một vòng, đã học được đạo lí đối nhân xử thế? 
Vị Liêu thái y kia không đến, Mộ Sanh chống đỡ lỗ tai, người nghe người trò chuyện, chuyện kia tựa hồ cũng không như bề ngoài nhìn thấy đơn giản, tựa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-duyen/252795/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.