Edit: Siu Nhơn MèoThị vệ ai oán nghiêng đầu liếc mắt nhìn Thẩm Ngôn, bổ sung thêm một câu: “Còn phải nghe lời nội tử, không nghe lời là sẽ bị mắng.”Một trăm tám mươi ba, bắt Quy vương.
“Ngươi đùa bỡn bản Vương?!” Nhìn ngọc lưu ly quy trong tay, con rùa vô tội thảnh thơi nằm trong lòng bàn tay gã, khiến Quy vương không khỏi nghĩ rằng con rùa đen này đang giễu cợt gã.
Quy vương giận đến run người, hung hăng quăng mạnh miếng lưu ly quy xuống đất, căm hận nhắm nghiền hai mắt: “Muốn giết muốn xẻo gì thì cứ việc.”
Nhưng qua một hồi lâu Quy vương cũng không nghe thấy tiếng chém giết như trong dự đoán của gã, chỉ nghe thấy tiếng lầm bầm.
Mở mắt ra thì thấy, có một người mặc đồ đen ngồi xổm trong góc, đang nâng lấy con rùa đen kia lầm bầm nói: “Nó không đáng yêu à? Sao lại tùy tiện ném đi như vậy chứ? Đây là vật mà ta dùng tặng cho phu nhân tương lai, ngươi không cần thì trả lại cho ta…”
Quy vương: “…”
Thị vệ dường như cũng có phần không biết nói gì, đè vai Quy vương, dẫn gã đến bên cửa sổ: “Bảo bọn họ đầu hàng.”
Bên ngoài khách điếm đã có vô số người chết, so với những thuộc hạ có chuẩn bị mà đến của Tiết Minh, người và ngựa của Quy vương phủ thương vong lớn hơn cả.
“Nếu ta nói không thì sao?” Quy vương cắn răng.
“Vậy thì giết ngươi.” Thị vệ rạch ra trên cổ gã thêm một vệt máu, máu ứa ra từ trong kẻ hở da thịt rồi chảy xuống.
“Đau, đau, đau!” Quy vương la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-di-ve/1355149/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.