Edit: Siu Nhơn Mèo“Cầm máu là được, sẹo này…” Khóe môi Lục Uyên cong cong, “Trẫm muốn giữ lại.”Một trăm lẻ ba, ý muốn quyết tuyệt.
Một tiếng gọi “Gia” gọi vào tận trong tâm khảm Lục Uyên, lòng cứng rắn bấy lâu nay của y phút chốc trở nên mềm nhũn, một câu nói này của Thẩm Ngôn xua tan hết tất thảy lệ khí vừa tụ lại trong lòng y.
“Hửm? Không rời được gia?” Giọng Lục Uyên ấm ách.
…
Thậm chí có một phần quyết tuyệt trừ bên trong.
Tay Thẩm Ngôn rất vững, hắn lột sạch chính mình, dường như không phải là đang làm chuyện khiến người ta đỏ mặt, mà là giống như đang làm việc lớn.
Ngay lúc món y phục cuối cùng được trút bỏ, Lục Uyên đột nhiên bắt lấy cổ tay hắn.
“Gia…”
Lục Uyên cong khóe môi, nụ cười nhuốm vài phần tà khí: “A Ngôn, tốt nhất bây giờ trong đầu ngươi không nên nghĩ đến những chuyện gia không thích nghe.”
Thẩm Ngôn mím môi, hơi nóng hun đỏ hết cả người hắn.
Lục Uyên mở rộng hai tay: “Lại đây.”
Thẩm Ngôn không có cách nào trả lời, hiện tại đầu óc hắn thật sự đang có những ý nghĩ điên cuồng, phỏng chừng cái nào Lục Uyên cũng không thích.
…
…
…
…
Hắn nhẹ liếm vết thương mình để lại trên người Lục Uyên, thủ thỉ, “Người là của Thẩm Ngôn, nếu sau này gia có thích ai khác, thì hãy ban cho Thẩm Ngôn một chén rượu đi.”
Đáp lại hắn chỉ có tiếng thở dốc ồ ồ và câu nói: “Vậy ngươi chờ kiếp sau đi.”Một trăm lẻ bốn, phiền muộn trong lòng.
Trong bồn tắm hai người hôn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-di-ve/1355121/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.