Lâm Hành Dật nhìn Lâm Lập Hạ trước mắt, nửa bên mặt bị đánh hiện lên nămdấu ngón tay đỏ chót. Mà đôi mắt hạnh tràn đầy phong tình trước kia baygiờ lại hiện lên ý chí quật cường, hốc mắt nàng ửng đỏ nhưng cô kìm nénkhông cho nước mắt rơi xuống. Lâm Hành Dật thả lỏng tay, nhưng vẫn không buông ra, “Có ý gì?”
“Có ý gì?” Lâm Lập Hạ hất tay hắn ra, nhìn hắn gằn từng tiếng, “Ngươi thật sự không hiểu ta có ý gì sao?”
Ngoài ý muốn, Lâm Hành Dật lại không thấy tức giận đối với hành vi của nàng, chỉ là không nói gì gắt gao nhìn nàng.
Lâm Lập Hạ cũng trợn tròn mắt nhìn hắn, so khí thế? WHO sợ WHO!
Cuối cùng Lâm Hành Dật cũng mở miệng trước, “Trên người Diệu Nhi có một vết sưng, muội ấy nói là do ngươi bắt sâu cắn muội ấy.”
Lâm Lập Hạ tức đến nghiến răng nghiến lợi, thật là chí có thể nhịn nhưngthím không thể nhịn! Cái tát này là cái thứ hai nàng nhận được kể từ khi đến đây! Hơn nữa còn không phải do lỗi của nàng! Nàng nhìn hắn khôngtin nổi nói, “Nói thế ngươi liền tin? Vì thế nguoi đến đây không thèmnghe ta giải thích liền cho ta một cái tát?”
“Chẳng lẽ vết thương trên người Diệu Nhi là giả sao?” Lâm Hành Dật bị nàng nói vậy liền có chút áy náy, nhưng vẫn muốn làm rõ.
Lâm Lập Hạ cười nhạo một tiếng, “Nói thương tích trên người Diệu Nhi làkiệt tác của ta ngươi liền tin? Lâm Hành Dật, đừng nói cho ta ngươi làmột người ngây thơ như vậy.”
Lâm Hành Dật nghe nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/36526/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.