Lâm Lập Hạ nói xong liền lười biếng nheo mắt, lại lần nữa cầm sách lên chặn ánh mặt trời chói mắt.
Giang Hiểu Tiếu nghe vậy thì mất hồn, hồi lâu sau mới thở dài nói, "Đúng vậy, chúng ta đang ở Đại Minh Vương Triều."
Lâm Lập Hạ cũng không nói chuyện, khóe môi bị che đi nâng lên một nụ cười nhạt, hờ hững tựa như một cơn gió nhẹ nhàng chỉ cần khẽ thổi là có thể trôi đi.
"Aizzz, không ngờ ta lại có thể xuyên không, càng không nghĩ tới còn có thể gặp được ngươi, thật là quá Tấn Giang* rồi." Giang Hiểu Tiếu đến gần giường êm lấy quyển sách trên mặt nàng ra, "Lập Hạ, ngươi nói xem, chúng ta có thể làm nên một sự nghiệp lẫy lừng hay không?"
*Tấn giang: Trang web http://www.jjwxc.net hay còn được gọi là Tấn Giang văn học thành, thường được gọi yêu là jj, là một trang web văn học mạng, khá nổi tiếng về ngôn tình và đam mỹ.
Lâm Lập Hạ tốn sức thích ứng ánh sáng, trong mắt dâng lên hơi nước, giọng nói mang chút khàn khàn chưa tỉnh ngủ, "Hả? Sự nghiệp? Ngươi làm là được rồi."
Giang Hiểu Tiếu nhíu nhíu đôi lông mày vô cùng xinh đẹp, vươn tay véo gương mặt trắng nõn của nàng, "Ta nói ngươi tên lười này, có thể có chút lý tưởng được không?"
Lâm Lập Hạ lơ đễnh cười cười, "Ai nói ta không có."
Nàng giơ ngón tay trắng nõn lên, lười biếng nói, "Ăn no, ngủ ngon, chơi được, cuộc sống thanh thản dễ chịu chính là lý tưởng của ta."
Giang Hiểu Tiếu dở khóc dở cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940888/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.