"Lộ Viễn, ngươi biết bản thân đang nói gì không?" Tiên sinh gầm lên một tiếng.
Lộ Viễn từ từ liếc nhìn tiên sinh một cái, "Tiên sinh, ta vô cùng rõ ràng bản thân ta đang nói gì, ta muốn giết mẫu thân của mình, đây là sự thật."
Tiên sinh, Trần Hoa và Lương Phó trong lòng kinh ngạc không thôi, vẻ mặt trên gương mặt cũng có chút nhăn nhó, bọn họ thật sự không thể tin được cái người nổi danh hiếu tử lại có thể có ý nghĩ như vậy.
"Tại sao lại dùng cái loại ánh mắt này nhìn ta?" Lộ Viễn cười cười, chú ý tự mở miệng, "Ta như vậy là sai sao?"
"Lộ Viễn! Ngươi phát điên rồi hả, ngươi không phải cảm thấy mình rất biến thái sao?" Trần Hoa lớn tiếng chỉ trích.
Lâm Lập Hạ nghe vậy nhìn Trần Hoa một cái, nhưng bản thân không có động tác gì, chỉ là cẩn thận lắng nghe lời nói của Lộ Viễn.
"Ngươi có tư cách gì nói ta? Ngươi biết cảm thụ của ta sao?" Lộ Viễn hừ lạnh một tiếng, "Nhìn người thân duy nhất trên đời so với chết còn khó chịu hơn, đây chính là hiếu thuận của ta sao?"
"Vậy thì mắc mớ gì đến tiểu Vũ?" Lương Phó đỏ mắt kêu lên, mặc dù tiểu Vũ người nọ thật sự độc miệng, nhưng tốt xấu gì mọi người cũng là bạn học mà.
Lộ Viễn lạnh lùng cười cười, "Mắc mớ gì đến tiểu Vũ? Ngươi có biết sau khi tiểu Vũ trong lúc vô tình phá vỡ ý muốn giết mẫu thân mình của ta thì như thế nào không? Ngày qua ngày ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940820/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.