Hai tay trắng noãncủa Úc nương vươn ra lại thu vào, cuối cùng run rẩy chạm lên dấu vết đó, lúc Vương Gia hoan ái với người khác chưa bao giờ để lại những thứ vếttích này, mà bây giờ lại để lại dấu hôn trên người nữ tử này, chẳng lẽnữ tử này thật sự khác với những người khác sao?
Trong lòng Úcnương yên lặng làm một quyết định, biểu tình kinh ngạc đau lòng trên mặt vừa rồi hoàn toàn rút lui, khôi phục lại gương mặt bình tĩnh.
Hôm sau.
Khi Lâm Lập Hạ từ trong giấc mộng tỉnh lại thì trong phòng đã là một mảnhsáng ngời, nàng thỏa thích vươn tay chân, cảm giác cả người trần đầytinh thần, giấc ngủ này thật đúng là thoải mái mà.
Trong lúc bất chợt nàng nhướng mày, hử, ngủ?
Trí nhớ từ từ quay lại, nàng nhớ tối qua mình tham gia buổi tiệc với LýTriệt, bị hắn trêu chọc mà phải uống một ly rượu, sau đó đi vườn hoa,sau đó bảo nha hoàn mang trà đến, sau đó, sau đó, sau đó...
Lâm Lập Hạ gõ đầu mình một cái, sau đó thì sao nữa?
Đúng lúc này Mạch Tuệ đẩy cửa đi vào, thấy Lâm Lập Hạ đã tỉnh thì mừng rỡ kêu một tiếng, "Tiểu thư, người đã tỉnh rồi?"
Lâm Lập Hạ day day trán, nhìn Mạch Tuệ hỏi, "Mạch Tuệ, tối qua ta trở về kiểu gì?"
Mạch Tuệ để chậu nước rửa mặt trong tay xuống, đến tủ lấy một bộ y phục chonàng thay, "Tiểu thư, tối hôm qua là Vương Gia ôm người về."
Lâm Lập Hạ xuống giường đi tới phía nàng, "Ôm ta về? Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940804/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.