Trong sương phònglịch sự tao nhã ngát hương thơm, một thiếu nữ đang nằm hôn mê trêngiường lớn khắc hoa. Lông mày nhỏ nhắn của thiếu nữ nhíu chặt lại, trong đôi mắt đóng chặt không ngừng chảy nước mắt xuống, cánh môi tái nhợtnhếch lên, thỉnh thoảng lộ ra tiếng khóc sụt sùi.
Lý Triệt ở một bên nhíu chặt mày nhìn người nằm trên giường, đáy lòng chẳng biết tại sao co rút một phen.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không phải đã nói là không sao sao?" Hắn trầm thấp mở miệng, mơ hồ mang theo tức giận.
Sau lưng, đại phu khom thấp người nói, "Bẩm vương gia, thương thế của vị cô nương này quả thật đã không còn gì đáng ngại, về phần tại sao nàng cònhôn mê bất tỉnh, lão phu thật sự không biết."
Lý Triệt xoay người một cái ngồi xuống bên cạnh bàn, hắn uống một hớp trà cố gắng hít thởbình ổn cảm giác nóng nảy không hiểu trong lòng mình nhưng lại không cóbất kỳ tác dụng gì, trong cơn tức giận hắn nặng nề buông ly trà xuống,"Tất cả đều ra ngoài cho ta!"
Nha hoàn cùng đại phu bên trong phòng bị dọa sợ cả người run run, cuối cùng cung kính lui ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Lý Triệt, hắn đứng dậy thong thả bước đến, cuối cùng đi tới bên giường ngồi xuống.
Trên giường, sắc mặt của thiếu nữ vô cùng tái nhợt, nước mắt làm ướt sợi tóc hai bên.
Bàn tay của Lý Triệt chạm lên gương mặt của nàng, dịu dàng thay nàng lau đi nước mắt, trong mắt mang theo sự thương tiếc trước nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940781/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.