Mạc Tử Huyền cũng không trả lời câu hỏi của nàng..., mở miệng nói, "Hai con thánh thú này vốn là tám năm trước Tây Vực tiến cống ấu thú cho triềuta, lại không ngờ tới bị người cướp đi ở núi cửa khẩu. Sứ thần nói khiđó có cứu được một cô nương xinh đẹp, nhưng sau khi thánh thú bị cướpthì không thấy bóng dáng nàng đâu nữa."
Sắc mặt của đại đương gia càng ngày càng kém.
"Cho đến mấy ngày trước trong cung mới nhận được tin tức, nói thánh thú làbị Âm Phong Lĩnh cướp đi." Mạc Tử Huyền nói tới chỗ này nhìn nàng cườitao nhã, "Bây giờ nhìn bộ dáng này của di nương, chắc mỗi tháng đều uống máu của thánh thú đúng không?"
Đại Đương Gia kinh ngạc khôngthôi, người này thế mà lại có thể biết rõ chuyện về thánh thú tám nămtrước như vậy, lông mày nhỏ nhắn của nàng nhíu lại lại hỏi, "Chẳng lẽngươi là người trong cung?"
Nhuyễn tiên vốn đang quấn chặt Mạc Tử Huyền đột nhiên buông lỏng, Mạc Tử Huyền vô cùng tự nhiên đứng dậy,"Xem ra đầu óc của di nương vẫn còn có thể sử dụng được."
ĐạiĐương Gia kinh ngạc nhìn nam tử này dễ dàng tránh thoát được trói buộc,"Ngươi thế nhưng có thể mở được ‘ngàn kết’ của ta?" Nói xong trong mắtlóe lên nghi ngờ, "Vậy vì áo ngươi lại để ta bắt về đây?"
Lời nói vừa dứt cả người nàng đột nhiên chấn động, nam tử này lại cố ý về trại với nàng, chẳng lẽ hắn muốn…
Mạc Tử Huyền vỗ tay tán thưởng, "Di nương cuối cùng cũng hiểu ra. Vốn là ta cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940767/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.