"Chậc chậc chậc, "Lâm Lập Hạ sờ sờ cằm mình, tới tới lui lui đánh giá xe ngựa trước mắt,vẻ mặt nàng hồ nghi nhìn Mạc Tử Huyền hỏi, "Tử Huyền, đây là xe ngựa của huynh?"
Trong tay Mạc Tử Huyền cầm một cây quạt cán bằngbạch ngọc, phối với trang phục của hắn hôm nay có thể nói là thoát tụcđến cực điểm, hắn mở ra quạt xếp ra tác phong nhanh nhẹn đong đưa vàicái, "Đây đúng là xe ngựa của ta."
Hả? Lâm Lập Hạ lại vẫn có chút hoài nghi, người trước mắt này khí chất tướng mạo kia đều là hạnh nhất, nhưng xe ngựa này...
Lâm Lập Hạ cho rằng, với một thân "Trang phục và đạo cụ" này của Mạc TửHuyền mà nói, xe ngựa của hắn không phải cực kỳ xa hoa thì cũng phải ývị tao nhã, nhưng mà chiếc xe ngựa trước mắt này cùng mấy chữ kia khoảng cách đâu chỉ là xa đâu, nói dễ nghe thì là mộc mạc giản dị, nói khónghe một chút thì chính là nghèo túng. Bề ngoài xe ngựa ngoại trừ nhìnqua rất lớn thì cơ bản liền không tìm được từ ngữ chính xác để hìnhdung. Cơ hồ chính là... Tìm rất nhiều ván gỗ tùy ý chắp vá vào một chỗ,nhìn giống như bất kì lúc nào cũng có thể rơi xuống.
"Vậy..." Lâm Lập Hạ nuốt một ngụm nước bọt, cười khan nói, "Tử Huyền, vẫn làngồi xe ngựa của ta đi. Xe ngựa kia của ta tuy nhỏ, nhưng vẫn rất thoảimái."
Mạc Tử Huyền nhìn nàng nhẹ cười một tiếng cũng không trả lời, hắn xoay người đi lên xe ngựa trước lại vươn tay ra với nàng.
Lâm Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940760/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.