Nam tử thon dài mặcmột trường sam bằng sợi tơ màu bạc, dưới sắc trời u ám như có thể nhìnthấy ánh sáng nhàn nhạt tỏa ra từ người hắn. Một mái tóc đen dài suônmượt không kém bất kì cô gái nào, chỉ dùng một ngọc trâm ngọc bích cốđịnh lại, trên gương mặt tuấn mỹ mang theo một nụ cười nhàn nhạt, bêntrong mắt xếch hơi có chút ánh sáng, cả người tràn đầy hơi thở ưu nhãtôn quý.
"Là thần tiên sao?" Người trong nhà trọ không hẹn mà cùng nghĩ như vậy.
Lâm Lập Hạ đã sớm hồi phục tinh thần lại tiếp tục cúi đầu dồn sức và cơmtrong lòng thầm nghĩ, không, nam tử tuấn mỹ này không phải là thần tiên. Ngươi có thấy Thần Tiên nào bị mưa làm ướt không? Vạt áo hắn lấm tấmvệt bùn đất, rõ ràng là người đang đi đường thì đột nhiên mưa rơi xuống, lúc này mới vội vàng hấp tấp vào nhà trọ.
"Ông chủ, còn phònghảo hạng nào không?" Một thanh y nam tử đứng một bên bị mọi người coithường thật lâu đi đến chỗ ông chủ hỏi, úc này mọi người mới hồi hồn lại không tiếp tục nhìn cahừm chằm vào nam tử mặc áo trắng tuấn mỹ như thần này nữa.
Ông chủ bị giọng ní hơi lạnh lẽo của thanh y nam tử dạo sợ, nhưng vẫn nở nụ cười gật đầu một cái, "Có có."
Thanh y nam tử móc một vài thỏi bạc từ bên hông ra, "Hai gian phòng hảo hạng, chuẩn bị nước nóng, sau đó đưa chút thức ăn lên."
Ông chủ cười ha ha nhận bạc, "Tiểu nhị, mang hai vị công tử đến phòng chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940757/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.