*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Moe (Thiên Ngọc)
“Tỉnh rồi?”
Thời điểm Tô Hiểu Cửu mới vừa vén chăn lên chuẩn bị rời giường, Lục Lang Phong y phục chỉnh tề vén mành đi vào.
Tô Hiểu Cửu đáp lời, dựa vào lực đạo Lục Lang Phong ở bên giường mặc y phục, sắc mặt có chút tiều tụy.
“Không thoải mái?”
Lục Lang Phong lo lắng nhìn y.
Phi Nhứ bưng đồ dùng rửa mặt tiến vào, không giữ miệng nói:
“Chủ tử không phải là bởi vì đêm qua…”
Còn chưa kịp nói xong, Lục Lang Phong liền quăng một ánh mắt như đao qua, Phi Nhứ lập tức ngừng miệng không dám nói tiếp.
Nhìn tướng quân cùng chủ tử chung đụng lâu, lại quên mất bản chất tướng quân là kẻ lãnh khốc vô tình…
“Đêm qua? Đêm qua ta làm sao?”
Tô Hiểu Cửu nghi hoặc, vỗ vỗ đầu, mới vừa tỉnh ngủ đầu óc vẫn là một đoàn mơ hồ, hoàn toàn vô pháp suy nghĩ.
“A Cửu đêm qua nhận thức giường, ngủ đến nửa đêm thấy ác mộng, ôm ta vẫn luôn làm nũng đâu.”
Lục Lang Phong nói nửa thật nửa giả, Tô Hiểu Cửu gặp ác mộng là thật, chỉ là nguyên nhân… Hắn còn suy đoán là vì cái gì.
Lúc Tô Hiểu Cửu gặp ác mộng luôn giãy dụa, miệng không ngừng nói “Không được tới” “Không được đụng ta”, như tránh né cái gì cực kỳ đáng sợ.
Lục Lang Phong đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Tô Hiểu Cửu, Tô Hiểu Cửu mặt u buồn, khi đó… Là bởi vì cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ban-dau-gap-lai/196793/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.