*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Sau khi dùng ngọ thiện cùng nghỉ ngơi, mấy người liền bắt đầu xuất phát. Nam Nhứ, Phi Nhứ tay chân nhanh nhẹn thu thập xong muốn đem đồ vật đặt trên tới trên xe ngựa. Tô Hiểu Cửu ôm Mười Lăm, Lục Hành đánh xe ngựa, mấy người liền như vậy ra phủ.
Đến cổ đại lâu như vậy, Tô Hiểu Cửu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh bên ngoài phủ, tuy sau giờ ngọ, trên phố người đi đường so với sáng sớm không coi là nhiều, mà cùng phủ tướng quân so ra không chỉ náo nhiệt nửa phần.
Lòng bàn tay Tô Hiểu Cửu thấm chút giọt mồ hôi nhỏ, nắm chặt tay Lục Lang Phong, theo sát phía sau Lục Lang Phong giương đôi mắt như tiểu thỏ sợ hãi nhìn người qua đường lui tới, sợ mình bị người chen lấn lạc đi.
Lục Lang Phong trấn an xoa tay y, cúi đầu nói:
“Yên tâm, không có việc gì.”
Thanh âm ôn nhu xuyên qua náo động ầm ĩ, khó giải thích làm Tô Hiểu Cửu cảm thấy an tâm.
Tô Hiểu Cửu thân thể hơi hơi buông lỏng, gật đầu “Ân” một tiếng, tay vẫn như cũ nắm chặt Lục Lang Phong không dám buông ra nửa phần.
“Nhìn có có cái gì muốn ăn hay không.”
Bọn họ lúc này đi trên đường đúng lúc trong kinh thành hẻm ăn vặt nổi danh, mặc dù gọi “Hẻm”, đường cũng không tính hẹp.
Hai bên đường chật ních đủ loại quán nhỏ, nhóm tiểu thương thét to rao hàng liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ban-dau-gap-lai/196791/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.