Edit: Tâm Hiền Tần
Beta: An Thục Phi
"Sao nàng ta có thể biết chuyện của chúng ta?" Khang Ninh vương nói hết cho Lâm Huệ biết, ả ta có hơi hốt hoảng.
"Mặc kệ nàng ta làm sao biết được, nữ nhân này không thể lưu lại." Ánh mắt hắn tối lại, sát ý toả ra bốn phía.
"Ừ." Lâm Huệ gật đầu: "Đúng là không thể lưu lại, nếu nàng ta nói lung tung thì kết cục của hai người chúng ta chính là quỷ môn quan."
"Ngươi nói là ngươi sẽ đối phó với Thái hậu sao còn chưa làm?" Nàng bất mãn nói.
Khang Ninh vương nhìn nàng trấn an: "Yên tâm, bổn vương sẽ không để bà ta yên ổn lâu đâu. Dù gì vị trí Hoàng hậu sớm muộn cũng vào tay ngươi, không cần sốt ruột." Nói rồi hắn ôm người vào lòng.
Lâm Huệ nhìn ánh nến lay động liên tục cười nói: "Không phải ta sốt ruột, chỉ là không thích nhìn lão nhân kia huênh hoang trước mặt ta thôi."
Lúc Hạ Uyển Chi tỉnh lại thì Tề Diệp đã không còn ở đó. Nàng ngồi trên giường trong một lát mới đứng dậy, Hạ Bích bưng nước rửa mặt vào: "Hoàng thượng cùng hai vị tiểu chủ tử đã đi ra ngoài săn thú."
"Săn thú?" Nàng nhíu mày.
"Hoàng thượng nói là nương nương không cần lo lắng, Hoàng thượng sẽ che chở hai vị tiểu chủ tử. Tiểu Thái tử còn nói là muốn săn một con gà rừng cho nương nương." Hạ Bích cười cười: "Tiểu Thái tử đúng là có hiếu."
Nàng nghe vậy thì lo lắng vơi đi rất nhiều, trong lòng ấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761635/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.