Edit: Thảo Hoàng quý phi
Beta: Chanh Quý phi
"Hoàng Thượng cảm thấy yến hội hôm nay thế nào?" Thái hậu thấy hắn không đáp lại, khẽ nhăn mày hỏi "Hoàng Thượng, Hoàng Thượng..."
Tề Diệp thoáng thất thần một chút rồi vội hồi thần lại, vẻ mặt hơi mờ mịt "Thái hậu nói gì vậy?"
"Không có gì, Hoàng Thượng không thoải mái sao?" Nhìn hắn hồn trôi dạt nơi đâu, Thái hậu ân cần nói "Nếu không khỏe, tuyên ngự y nhìn một chút. Ai gia biết Hoàng Thượng và Hoàng hậu phu thê tình thâm, chỉ là người chết không thể sống lại, Hoàng Thượng còn có ngàn vạn con dân đây."
"Ý tứ của Thái hậu trẫm hiểu." Hắn có chút không vui, lại cũng không nói gì. Nhìn yến hội náo nhiệt, chỉ có một mình hắn trong lòng không thoải mái. Xung quanh là tiếng cười nói rộn rã, nhưng không có người mà hắn tâm niệm.
Chẳng biết tại sao, hắn đột nhiên cảm thấy bực bội, nhìn một loạt khuôn mặt tươi tắn làm cho hắn càng thêm tức giận.
Một tiếng động vang lên, chén rượu đang cầm trên tay bị ném xuống đất. Hắn bỗng nhiên đứng dậy lướt mắt qua mọi người, gằn giọng "Ai bảo chuẩn bị yến hội?"
"Hoàng Thượng làm sao vậy?" Thái hậu không rõ chuyện gì, nhìn vẻ mặt của hắn không đúng thì có chút bận tâm.
"Hoàng hậu của trẫm hài cốt còn chưa lạnh, là ai đại nghịch bất đạo như vậy, cử hành yến hội? Đều cút hết, cút hết!" Ống tay áo đảo qua, dĩa tách trên bàn toàn bộ rơi xuống đất. Không đợi mọi người kịp phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761593/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.