Edit: Âu Dương Vô Tâm
Beta: ThyAn89
Hành động của Tề Diệp hôm nay làm Hạ Uyển Chi rất khó hiểu. Tại sao hắn lại không thị tẩm Triệu Tĩnh Di? Chẳng lẽ hắn đã biết cái gì rồi?
Đang lúc nàng suy nghĩ thì Hạ Bích bưng nước ấm vào cho nàng rửa mặt: "Nương nương, Hoàng thượng đang phê duyệt tấu chương ở Ngọc Long điện. Khi nô tỳ mang canh giải rượu qua thì ngài dặn nương nương nghỉ ngơi sớm."
Nàng hỏi: "Hoàng thượng có biểu hiện gì khác thường không?"
"Nô tỳ thấy không có gì khác thường hay là không ổn, nương nương yên tâm. Cho dù Triệu Tĩnh Di có bản lĩnh cỡ nào nhưng nếu chuyện đó của nàng bại lộ thì nàng sẽ chẳng còn chỗ đứng trong hậu cung nữa nên chắc chắn nàng ta sẽ không dám làm gì đâu. Nương nương đừng nghĩ nhiều nữa, người nên ngủ sớm một chút."
Hạ Uyển Chi gật đầu, có chút thất vọng nhưng lần này Triệu Tĩnh Di lộ ra nhược điểm này thì đã không còn cơ hội xoay người.
Ngày hôm sau Hạ Uyển Chi đi thỉnh an Thái hậu thì bà ta mặt lạnh tanh nhìn nàng rồi nói:"Hoàng hậu đứng lên đi."
Nàng đứng dậy rồi ngồi sang một bên nói chuyện với Thái hậu vài câu. Thấy mặt bà ta lạnh tanh lại thêm nụ cười có như không thì nàng biết điều không nhiều lời. Nàng không phải nhọc công lấy mặt nóng dán mông lạnh vì hiện giờ nàng không còn cần nhìn mặt lão bà kia để có cơm ăn.
Trầm mặc trong chốc lát, Hạ Uyển Chi nói: "Đã không còn sớm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761574/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.