*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắn nhìn nàng một cái trấn an, âm thanh lạnh lùng nói "Chu Tiệp dư thật to gan, dám hạ độc vào thức ăn của Uyển Quý Phi, ngươi không muốn sống nữa?"
"Hoàng Thượng minh xét, tần thiếp bị oan uổng." Chu Tiệp dư run giọng nói "Dù Hoàng Thượng cho tần thiếp mười lá gan, tần thiếp... Tần thiếp cũng không dám hạ độc, tần thiếp là bị oan uổng, mong Hoàng Thượng minh xét, cho tần thiếp một cái trong sạch."
"Còn dám giảo biện, ngươi thật là chán sống! Quang Thuận công công."
"Có nô tài." Quang Thuận công công tiến lên nói "Hồi bẩm Hoàng Thượng, người Ngự Thiện Phòng thấy cung nữ bên cạnh Chu Tiệp dư bỏ thứ gì đó vào bánh trôi đưa đi cho quý phi nương nương. Nô tài lục soát trong phòng Chu Tiệp dư tìm được cái này." Tề Diệp nhìn lướt qua một gói nhỏ, không cần xem cũng biết là cái gì.
"Nô tài cho ngự y xem qua, ngự y nói là thạch tín, mà trong bánh trôi nước chính là có thạch tín, nếu ăn vào hẳn là phải chết không thể nghi ngờ."
Chu Tiệp dư vừa nghe biết tai vạ đến nơi, sự tình bại lộ, hối hận không thôi. Nàng không nên dựa vào tức giận nhất thời mà xuống tay, càng không nên đem thạch tín giấu ở trong phòng. Hiện giờ tang chứng vật chứng đều có, nàng muốn giảo biện cũng không được.
"Hoàng Thượng tha mạng, tần thiếp nhất thời luẩn quẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761527/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.