*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Navahn
Beta: Boram2124
Mưa rơi tí tách.
Giữa mùa đông một khi đã mưa, khí trời trời cũng lạnh đi rất nhiều, vì thế hầu hết cửa sổ đều đang đóng. Chỉ có điều Nhị Hoàng tử sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy liền khóc nháo đòi ra ngoài đi dạo.
Hạ Uyển Chi không còn cách nào khác, đành ôm Nhị Hoàng tử mập mạp đứng trên hành lang ngắm nhìn mưa phùn. Nhị Hoàng tử đã hơn bảy tháng nên ngày càng hiếu động, lắc tới lắc lui trong ngực nàng. Nàng ôm một lát thì không giữ được nữa, để nhũ nương bồng lấy cho hắn đi chơi.
Hạ Bích lấy dù giấy vẽ từ bên ngoài trở về, đến hành lang liền gấp dù lại, trên người dính một chút nước nước mưa. Hạ Bích trông thấy nàng vội vàng hành lễ: "Nương nương, Chu Tiệp dư lại đến Thọ Ninh cung."
"Ừ!" Nàng không thèm để ý, đáp một tiếng. Chu Tiệp dư thật có lòng, mấy ngày liền đều đến thăm Thái hậu. Mà Thái hậu dường như cũng tiếp nhận, có lẽ là muốn dìu dắt nàng ta.
Xét đến quan hệ của Tề Diệp và Thái hậu hôm nay, nàng cũng biết Chu Tiệp dư đi theo Thái hậu có thể được Thái hậu cưng chiều, nhưng ở hậu cung này, ai mới là người cưng chiều đây? Nàng ta cho rằng nịnh bợ Thái hậu thì có thể vượt lên mọi người, vậy thì sai rồi.
"Đức Sang cung bên kia thế nào?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761513/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.