Edit: Việt Hà
Beta: ThyAn 89
Tiểu thái giám nhìn thấy Hạ Uyển Chi đi tới với nửa bên mặt sưng đỏ lập tức kinh ngạc không thôi, vẻ mặt Hạ Uyển Chi nhàn nhạt nhìn hắn một cái. Tiểu thái giám vội vàng cúi đầu xuống đẩy cửa ra cho nàng đi vào, Tề Diệp đã phân phó, nàng có thể vào ngự thư phòng bất cứ lúc nào.
Có điều bộ dạng này của nàng còn chưa dám cho những đại thần kia nhìn thấy, nàng hỏi “Có những ai ở bên trong?”
“Hồi bẩm nương nương, ngoài Hoàng Thượng ở bên trong đang xem tấu sớ, không có người nào khác.”
Nàng cất bước đi vào, quả nhiên trông thấy Tề Diệp vùi đầu phê duyệt tấu chương. Quang Thuận công công nhìn nàng tiến đến, đang muốn hành lễ ánh mắt nhìn sơ qua trên người nàng, ngơ ngác một chút, rất nhanh kịp phản ứng “Nô tài thỉnh an nương nương.”
Nghe tiếng, Tề Diệp ngẩng đầu, trông thấy nàng có chút bất ngờ, khi nhìn rõ nửa bên mặt sưng đỏ của nàng lúc đầu cảm thấy kinh ngạc sau lại biến thành đau lòng.
Hạ Uyển Chi đã rơi nước mắt bước nhanh về phía trước, Tề Diệp mới vừa đứng dậy nàng liền bổ nhào vào trong lòng hắn, ríu rít khóc thút thít “Hoàng Thượng!”
“Làm sao vậy? Trên mặt sao lại bị thương thế này?” Tề Diệp lo lắng hỏi thăm, Hạ Uyển Chi chỉ lo khóc thút thít, nước mắt rất nhanh ướt nhẹp long bào của hắn, dán lên da thịt trước ngực một mảnh ấm áp ẩm ướt.
“Hoàng Thượng, ô ô...” Hạ Uyển Chi chỉ lo khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761509/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.