Edit: Navahn
Beta: Boram2124
“Nghe nói tên tiểu thái giám kia đã chết rồi, Hạ Bích làm rất khá!” Biết Hạ Bích vừa trở lại, Hạ Uyển Chi liền thấp giọng nói.
Hạ Bích có chút thấp thỏm, cắn môi áy náy nói, “Nương nương, tiểu thái giám chết không liên quan đến nô tỳ, nô tỳ còn chưa thấy hắn đã nghe nói hắn chết rồi, liền quay lại thỉnh nương nương trách phạt!”
“Không phải ngươi ra tay?” Hạ Uyển Chi khiêu mi.
“Không phải nô tỳ, nô tỳ nhìn Đức phi trở lại rồi mới đi, ai biết...” Hạ Bích áy náy.
“Không phải ngươi thì là ai?” Hạ Uyển Chi nhíu mày “Đây là nhân chứng, Đức phi không thể nào động thủ, nếu tiểu thái giám chết cũng không phải càng thêm khẳng định nàng ta thực sự là người động tay động chân sao. Điều duy nhất Đức phi có thể làm là khiến cho tiểu thái giám kia nói thật, nay tiểu thái giám chết, nàng ta cũng không có đối chứng.”
“Nương nương, dù bất kể là ai đi nữa, tiểu thái giám kia chết, Đức phi cũng không có cách nào tẩy thoát tội danh, nàng ta chỉ có thể bị phế khỏi cung.” Hạ Bích có chút trấn an.
“Hừ, chỉ sợ thái hậu sẽ không chịu để yên, nếu bà ta đã mở miệng, Đức phi cũng sẽ không bị đưa đi.” Chẳng lẽ thật sự có người hãm hại Đức phi, chuyện đắm thuyền không phải do nàng ta chỉ điểm?
Đức phi vừa trở về không bao lâu liền biết tin tiểu thái giám chết, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, bất chấp đang đau đầu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761434/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.