Edit: Việt Hà
Beta: HueKhanh92
“Thục phi đã trở lại, Hoàng Thượng còn đặc biệt sang thăm, ban thưởng không ít đồ đấy!” Thái Vi từ bên ngoài trở lại, nói với Lâm Huệ đang đánh đàn.
“ Đi lấy một cây nhân sâm đưa qua đi!” Lâm Huệ nhàn nhạt phân phó.
Thái Vi gật đầu “Lần này Thục phi nương nương thật đúng là oan uổng, rõ ràng không phải là nàng ta chỉ điểm, lại đeo lên cái nồi đen này. Nghe nói Hoàng thượng là chuẩn bị biếm Thục phi vào lãnh cung, nếu không phải Thục phi lấy cái chết minh chứng, phúc lớn mạng lớn cũng không mất mạng, không thì chẳng phải là oan uổng?”
“Thái Vi!” Tiếng đàn chói tai, Lâm Huệ nghiêng đầu trừng nàng ta. Thái Vi nhìn chung quanh một chút, xác định ngoại trừ các nàng ra không có những người khác nghe thấy, lúc này mới hoảng hồn nhận sai. Vừa sờ vành tai của mình, vừa nói “Đều là nô tỳ lắm miệng, nương nương trách phạt.”
“Biết rõ lắm miệng thì lần sau không cần nói nhiều, miệng ở hậu cung là dùng để ăn uống, không phải là cho ngươi dùng để bàn tán thị phi. Nếu là lời này bị kẻ hữu tâm nghe qua, coi chừng cái mạng nhỏ của ngươi khó giữ được.”
“Vâng! Nương nương trách phạt phải!” Thái Vi nghĩ mà sợ gật đầu.
“Về phần chuyện của Đức phi, ngươi tốt nhất nên quên đi.” Chuyện đã thành kết cục đã định, không đáng vì chuyện của người khác mà mạo hiểm. Thục phi, Đức phi kia đều không phải là dễ đối phó.
Nhìn Đức phi một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761420/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.