Edit: Puta Ng
Beta: Yêutinh
Thái hậu biết Tề Diệp không đáng ngại, vội vàng đi Ngọc Long điện nhìn một chút, cho ngự y chẩn mạch, một lần nữa xác định không có vấn đề gì lớn, chỉ cần tĩnh dưỡng là được.
Về phần thượng triều, tạm thời hắn không thể, chỉ có thể nói với các đại thần là không may nhiễm phong hàn, về chuyện rắn cắn bị thương, không thể tiết lộ cho các đại thần biết được, dù sao đây cũng là chuyện mờ ám.
Mặc dù như thế, vẫn không ít đại thần có cách thăm dò được tin tức, bọn họ cũng không dám truyền đi, trong lòng biết rõ là được.
Tề Diệp bình an vô sự, tất cả phi tần đều thở phào nhẹ nhõm. Tề Diệp bảo hoàng hậu và Đức phi về nghỉ ngơi, về phần những người đến thăm như Lâm Huệ đều bị Quang Thuận công công ngăn cản.
Thục phi trở về rửa mặt, nghe nói Tề Diệp tỉnh dậy vội vàng tra xét những chuyện trước đó, trên đường gặp Đức phi. Đức phi cười nói “Thục phi sao lại như vậy, tối qua ngươi chăm Hoàng Thượng hôn mê, nếu không phải ta lên tiếng, Thục phi đúng là một câu cũng không nói được.”
“Có ý gì?” Thục phi nhíu mày, bực mình nhìn Đức phi.
“Còn có thể có ý gì, Hoàng Thượng tỉnh lại trông thấy hoàng hậu nương nương, ngươi nói xem sẽ nghĩ gì?” Đức phi nói xong không nói thêm lời nào, cười khẽ một tiếng mang theo Bội Dung rời đi.
Thục phi không ngốc, đem lời nói của Đức phi cẩn thận nghĩ lại thì lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phi-thuong-vi-ky/2761394/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.