Editor: LunaYang97
Buổi tối Tạ Nghiên phá lệ chủ động, Hoắc Duyên Niên không nhịn được nữa dùng các loại tư thế chỉ dám suy nghĩ trong đầu thực hiện sạch. Sau đó Tạ Nghiên bị Hoắc Duyên Niên ôm đi tắm, cổ tay đỏ bừng.1
Tạ Nghiên không có sức lực nằm trên ghế sô pha nhìn Hoắc Duyên Niên đang lau nhà thay ga giường.
“Ngày mai anh lén vứt ga trải giường đi, đừng để người hầu nhìn thấy!” Tạ Nghiên không khỏi nghĩ đến sự điên cuồng mất kiểm soát của hai người. Nếu người hầu dọn dẹp mà nhìn thấy, anh sợ mình không có mặt mũi đi ra khỏi cửa phòng ngủ.
“Được rồi, anh bảo đảm em biết anh biết, không có người thứ ba biết.” Hoắc thỏa mãn chăm chỉ thu dọn đống hỗn độn, nhân tiện hồi tưởng một chút.
Tạ Nghiên đợi Hoắc Duyên Niên thay ga trải giường, đợi đến buồn ngủ, nghĩ đến chiếc điện thoại vừa rồi liên tục "Dididi", anh chợt nhận ra hình như anh và Lăng Hi có hẹn nhắn tin với nhau.
“Hoắc Niên Niên, đưa điện thoại cho em.” Giọng Tạ Nghiên vừa khàn vừa lười, duỗi tay chọc vào mông Hoắc bá tổng đang ôm cây lau nhà cúi xuống lau nhà.1
Hoắc Duyên Niên sững sờ, bất đắc dĩ lấy điện thoại di động cho Tạ Nghiên.
Quả nhiên điện thoại đầy tin nhắn của Lăng Hi. Tạ Nghiên đọc từng tin một. Lăng Hi và Lâm Ngô đã gặp nhau. Lâm Ngô nói rằng không thích Hàn Mạt Mạt nữa.
Nhìn rõ bộ mặt thật của Hàn Mạt Mạt, cô ta chân đạp ba bốn thuyền, giả bộ rất giống, cảm thấy chính mình trước đây bị mù. Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-trong-van-cau-huyet-ket-hon/1854652/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.