Editor: LunaYang97
Hoắc Duyên Niên nhìn chằm chằm video suy nghĩ hồi lâu, muốn lưu lại.
Nhưng nếu muốn lưu thì trước tiên phải khôi phục video, sau đó gửi video cho mình, thời gian trong lần xóa gần đây nhất sẽ không khớp và sẽ bị Nghiên Nghiên phát hiện.
Cuối cùng Hoắc Duyên Niên miễn cưỡng tắt máy.
Tạ Nghiên đầy bụng cắt một ít táo, đun với nước nóng đem cho Hoắc bệnh nhân. Vừa vào cửa, Hoắc bệnh nhân không giống như vừa rồi nhíu mày thật chặt, giữa lông mày thoáng hiện nét buồn, vẻ mặt đau lòng.
“Hoắc Duyên Niên, anh… đau thắt ngực?” Tạ Nghiên lần đầu tiên nhìn thấy biểu hiện của Hoắc Duyên Niên, rất kỳ quái, điều gì có thể khiến Hoắc Duyên Niên trông thế này?
“Nhớ em.” Hoắc Duyên Niên trìu mến nhìn Tạ Nghiên.
"..." Tạ Nghiên không nói lời nào, cầm nhiệt kế chỉ vào trán của Hoắc Niên Niên,, 36,7 là bình thường.
Quên đi, bệnh nhân tình tình kỳ quái là chuyện bình thường, không cần quan tâm đến đứa nhỏ ba tuổi của Hoắc gia.
“Ăn táo đi.” Tạ Nghiên nhét cái chén cho Hoắc Duyên Niên, cầm cái chén đã ăn xong đưa cho người hầu.
Tạ Nghiên ngồi trên chiếc sô pha nhỏ đối diện giường đọc sách, sau vài dòng chữ đập vào mắt, Tạ Nghiên ngẩng đầu nhìn Hoắc Duyên Niên trên giường, đang nhìn anh chằm chằm.
Tiếp tục đọc vài dòng, anh chàng vẫn đang nhìn cậu khi cậu ngẩng đầu lên.
“Tại sao anh nhìn chằm chằm vào tôi?” Tôi không thể đọc sách nữa!
“Em đẹp.”
Hoắc Duyên Niên mở ra hình thức gì? Sao mà buồn nôn thế này? Chẳng lẻ tìm ra nmb
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-trong-van-cau-huyet-ket-hon/1854633/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.