*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong phòng lần thứ hai chỉ còn lại có một mình Tạ Nghiên, anh không ngụy trang nữa, sợ hãi trên mặt đổi thành mặt vô biểu tình, sâu trong đáy mắt ẩn chứa một chút tức giận. “Tôi nhìn giống như hiếm lạ mặc quần áo của anh lắm sao.” Từ trong tủ quần áo Tạ Nghiên kéo áo sơ mi bị anh mặc nhầm xuống, trút giận mà xoa thành một đoạn ném vào thùng rác. Hiện tại Tạ Nghiên hoài nghi chỉ số thông minh của nguyên chủ, một chút chỗ tốt cũng chưa có, còn đồng ý cùng Hoắc Duyên Niên – tính tình kém cỏi kết hôn giả chẳng lẽ là vì tiền không thành. Tạ Nghiên tùy tiện nghĩ một chút, bỗng nhiên nhớ tới một tình tiết không ngờ trong tiểu thuyết. Ông nội Hoắc Duyên Niên trời sinh tình thân đạm mạc, chỉ chú trọng sự phát triển của Hoắc thị, ông nhìn trúng thiên phú thương nghiệp của Hoắc Diên Niên, không từ thủ đoạn thậm chí để mẹ kế khi dễ Hoắc Duyên Niên, chính là vì rèn luyện hắn. Một doanh nghiệp, người cầm lái hình tượng tích cực cũng rất quan trọng. Cho nên Hoắc Đàm yêu cầu Hoắc Duyên Niên nhất định phải lập gia đình, mới đem cổ phần cuối cùng của Hoắc thị giao cho hắn. Tuy rằng đồng tính hợp pháp, nhưng Hoắc Duyên Niên vẫn luôn theo đuổi Hàn Mạt Mạt, hiện tại kết hôn cùng nam nguyên chủ. Hoắc Đàm sợ Hoắc Duyên Niên cố ý lừa gạt cổ phần, muốn xác nhận Hoắc Duyên Niên thật lòng với nguyên chủ. Vì muốn có được cổ phần và đạt được mục đích của mình, Hoắc Duyên Niên mua một hợp đồng bảo hiểm, người thụ hưởng là nguyên chủ. Thuận tiện còn lập di chúc, sau khi chết tất cả tài sản thuộc sở hữu của bạn đời, đương nhiên chỉ giới hạn tài sản cá nhân của Hoắc Duyên Niên không bao gồm tất cả mọi thứ của Hoắc thị. Mục đích Hoắc Duyên Niên làm những việc này chính là muốn nói cho Hoắc Đàm, một thương nhân nguyện ý đem toàn bộ lợi ích của mình cho nửa kia, cũng đủ chứng minh hắn thật lòng. Tạ Nghiên nhớ rõ Hoắc Duyên Niên bị nam chủ thiết kế dìm chết, kết quả điều tra thuộc loại ngoài ý muốn bỏ mình, cho nên chỉ cần mình sống được lâu, sẽ không sợ không giàu nhanh. Nghĩ như thế còn không phải là bị Hoắc Duyên Niên ghét bỏ, chèn ép, Tạ Nghiên anh cũng không phải chưa từng nhìn sắc mặt ăn nhờ ở đậu người khác, trốn tránh một chút kiên nhẫn một chút, là có thể kế thừa tài sản kếch xù, không thiệt thòi. “Phu nhân, ngày hôm qua ngài phân phó nguyên liệu nấu ăn đều đã chuẩn bị tốt, ngài là hiện tại liền đi xuống sao?” Tạ Nghiên vui vẻ nghĩ, quản gia ăn mặc tỉ mỉ xuất hiện ở cửa, nghe thanh âm là người lúc trước thay Hoắc Diên Niên thúc giục anh xuống lầu. “……” Tạ Nghiên còn chưa ăn cơm trưa. “Nguyên liệu nấu ăn?” Trong lòng Tạ Nghiên trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác không lành. “Đúng vậy, phu nhân nói đêm nay phải tự mình nấu cơm đưa cho tiên sinh.” Bên hông Tạ Nghiên đeo tạp dề màu hồng của nhà bếp rất có tâm hồn thiếu nữ, xắn tay áo thuần thục xóc nồi, từng trận hương thơm đồ ăn tràn ngập trong phòng bếp. Gà xào thập cẩm, thịt lợn vải thiều, đậu hủ Ma Bà cuối cùng thêm canh sườn nấu ngô ngọt. Tạ Nghiên thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ nấu cơm của anh, dưới sự chăm chú của người giúp việc và đầu bếp, múc cho mình một chén cơm lớn, một mình ngồi trước mỹ thực, hiển nhiên không có ý định đóng gói những món ăn vừa mới ra khỏi nồi này. Người giúp việc đứng ở một bên nhìn nhau, một người trong số họ thăm dò hỏi: “Phu nhân, có cần chúng ta giúp ngài cất vào hộp cơm giữ ấm không?” “Không cần, làm cái khác cho hắn.” Vất vả nấu món ăn lại còn tiện nghi cho Duyên Niên như vậy? Hắn nghĩ tốt quá đó. Tạ Nghiên nhai kỹ nuốt chậm ăn sạch thức ăn mình nấu, thoả mãn cầm khăn lau miệng. Anh luôn luôn thèm ăn không tệ, ăn nhiều, lại sống một mình quen rồi nên có thể chuẩn xác làm ra một bữa cơm. Tạ Nghiên ăn no uống đủ theo bản năng thu dọn chén đĩa, người giúp việc thấy thế vội vàng tranh việc, Tạ Nghiên cũng không cự tuyệt cầm nước chanh ngồi trên sô pha xa hoa trong phòng khách nghỉ ngơi. Lúc nấu cơm Tạ Nghiên nói với nữ đầu bếp, trong biệt thự này cũng chỉ có anh và Hoắc Duyên Niên ở. Khi Hoắc Duyên Niên đi, ở nơi này anh chính là Hầu Tử Đại Vương. Hoắc Duyên Niên và Tạ Nghiên chính thức kết hôn ở cùng một chỗ chỉ có mấy ngày, đám người giúp việc còn chưa thăm dò tính tình Tạ Nghiên, thấy Tạ Nghiên không có ý tiếp tục nấu cơm, cũng không dám hỏi loạn, trong lúc nhất thời Tạ Nghiên chỉ có thể nghe tiếng bước chân người giúp việc đi nhẹ. Kinh nghiệm của Tạ Nghiên giúp anh có thể rất nhanh chóng thích ứng với mọi hoàn cảnh. Anh dựa vào đệm mềm mại, đây là lần đầu tiên anh ở biệt thự, phòng của Hoắc Duyên Niên mang phong cách châu Âu, nội thất có chút xa hoa nhưng nhìn mỗi loại đều rất tinh xảo. Tạ Nghiên ngồi trên chiếc sô pha màu sáng thêu hoa văn tỉ mỉ, sợ là giá trị không nhỏ. Thừa dịp không có ai quản anh, Tạ Nghiên uống xong nước chanh tự mình đi dạo một vòng trong phòng, ngồi trên ghế mây trong hoa viên nghỉ ngơi một lát. Tính thời gian không sai biệt lắm, một lần nữa Tạ Nghiên trở lại phòng bếp buộc tạp dề. Đầu bếp đang nhào bột ở phòng bếp nhìn thấy Tạ Nghiên, thở phào nhẹ nhõm. Ngày hôm qua tiên sinh không biết gọi điện thoại cho ai, nói rất chờ mong hôm nay phu nhân nấu bento tình yêu. Nếu hôm nay phu nhân không đưa, lấy khí thế mặt lạnh của tiên sinh, bọn họ cũng không dám lớn tiếng thở dốc. “Phu nhân, ngài muốn làm cái gì, tôi chuẩn bị đồ ăn cho ngài?” Tạ Nghiên liếc mắt nhìn bàn nguyên liệu nấu ăn một cái. “Dì giúp con đánh hai quả trứng gà đi.” Nói xong mở chảo đổ dầu, chỉ trong vài phút ngắn ngủi dưới trợn mắt há hốc mồm của nữ đầu bếp, Tạ Nghiên xào xong một nồi cơm chiên trứng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. “Phu nhân, ngài kết thúc rồi?” Đầu bếp thấy Tạ Nghiên đã cởi bỏ tạp dề, không thể tin được. “Kết thúc rồi.” Đầu bếp chuẩn bị hộp mang ra ngoài cho Tạ Nghiên chia làm ba tầng, Tạ Nghiên nhảy qua hai cái cơm chiên đầu tiên trực tiếp bỏ vào trong hộp cơm. “Có món ăn nhỏ không?” Đầu bếp nữ dừng một chút liền nói có, sợ bento trống rỗng khó coi, một hơi lấy ra mấy loại đồ ăn nhỏ, Tạ Nghiên chọn vài loại mình thích ăn bỏ vào đó, thuận lợi hoàn thành bento tình yêu của anh. Nhìn bento tình yêu có chút chua xót, đầu bếp ngẫm lại khuôn mặt lạnh lùng của tiên sinh vẫn nhịn không được mở miệng. “Phu nhân, buổi trưa ngài làm mấy món kia tiên sinh đều rất thích ăn, nguyên liệu nấu ăn còn đủ nếu không ngài…” “Lần đầu tiên làm không thuần thục, buổi trưa tôi nếm quá mặn, sở trường nhất của tôi là cơm chiên trứng, nhất định sẽ ăn ngon.” Tạ Nghiên há mồm nói hươu nói vượn, hạ quyết tâm không làm nhiều, cuối cùng dưới ánh mắt phức tạp của người giúp việc, ngồi trên siêu xe Hoắc Duyên Niên đi đường hướng Hoắc thị. ______________________________ Gà xào thập cẩm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]